MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 437

kinh nghiệm hơn so với anh.

Từ Nghi cười khổ: "Khen tặng ít thôi, trước tiên suy nghĩ xem công

việc năm nay làm như thế nào còn quan trọng hơn đấy."

Trình Miễn cuốn cuốn danh sách ở trong tay lại, vẻ mặt không thèm

đếm xỉa đến: "Còn có thể làm như thế nào đây? Binh đến tướng đỡ, nước
đến đất cản thôi!"

Chỉ đạo viên Từ: ". . . . . ."

Cả ngày bận rộn, gần tối ăn xong cơm tối, Trình Miễn thả chậm bước

chân đi trở về. Thời điểm đi ngang qua nhà để xe, ngoài ý muốn thấy
Trương Lập Quân. Dưới thời tiết âm mấy độ C, cậu ta mặc một bộ quần áo
huấn luyện, phía trên phanh ra, cái mũ treo ở quân hàm trên cầu vai, phía
dưới ống quần bị vén lên, kéo lê một đôi giày đang rửa xe chiến đấu. Thấy
Trình Miễn đến thì lên tiếng chào anh, rồi cứ tiếp tục rửa xe của cậu ấy.
Cũng không phải cậu ấy không để Trình Miễn vào mắt, đối với vị liên
trưởng trẻ tuổi này,thật ra thì trong lòng anh tràn đầy kính trọng. Chỉ là ăn
nói vụng về, không biết nên nói những gì.

Trình Miễn đứng ở một bên nhìn một lúc, rồi sau đó xắn tay áo lên,

cầm một ống nước cao su khác lên rồi rửa xe cùng cậu ấy. Trương Lập
Quân thấy liên trưởng của mình làm việc này, vội giành lấy, nhưng bị Trình
Miễn từ chối rồi. Động tác của anh thành thạo rửa xe chiến đấu: "Trước kia
khi ở trường quân đội có việc nặng gì chưa từng làm đâu? Mặc kệ tôi, cậu
rửa của cậu đi."

Trương Lập Quân gãi gãi gáy, đành phải thuận theo anh.

Anh cùng với binh lính cấp dưới sống chung lâu ngày, cũng rất ít khi

cẩn thận nhìn bọn họ giống như bây giờ. Phần lớn những binh sĩ này đều
nhập ngũ khi mới mười mấy tuổi, trẻ trung mà non nớt, đợi đến khi trở
thành một lão binh trải qua muôn vàn thử thách. Lão binh, cách xưng hô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.