MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 452

Hà Tiêu làm gì có tâm tình đùa giỡn với cô ấy: "Dễ dàng như vậy thì

tốt rồi." Cô hơi nhụt chí, "Mình nói rồi, nhưng anh ta không tin."

Ánh mắt Chử Điềm chuyển động, cũng hiểu rõ ràng rồi. Dù sao Trình

Miễn chưa từng tới đơn vị của bọn họ, mặc dù cô nói như vậy, nhưng người
khác sẽ cho rằng chỉ là tìm cớ. Nhưng nghề nghiệp của Trình Miễn, muốn
anh ấy ngày ngày tới đón Hà Tiêu tan làm quả thực là đầm rồng hang hổ(*).

(*) ý nói bắt TM hàng ngày tới đón Ht là việc cô cùng khó khăn.

"Đây chính là điểm tốt khi tìm bạn trai là quân nhân." Chử Điềm nhìn

món ăn trong khay, đột nhiên không có khẩu vị, "May mà mình thoát thân
nhanh chóng, nếu không chắc chắn cũng giống cậu rồi."

Tối hôm qua Hà Tiêu mới nghe nói chuyện của Chử Điềm và Từ

Nghi, sáng hôm nay bận quá nên quên hỏi, bây giờ nghe cô ấy nhắc tới, cô
không tránh được phải hỏi "Mình nghe Trình Miễn nói cậu phải về quê Tứ
Xuyên, hai chúng ta thân nhau như vậy, tại sao chuyện như vậy mình lại
không biết?"

"Mới có dự định thôi." Giọng điệu của Chử Điềm thở phào, "Cậu cũng

biết tình huống của nhà mình, ba mình lão già đó không biết xấu hổ cứ độc
ác muốn ly hôn với mẹ mình như vậy, thân thể bà lại không tốt, nếu mình
không chăm sóc, thi còn có thể trông cậy vào ai đây."

"Vậy cũng không nhất định phải trở về." Hà Tiêu nghĩ ý tưởng hộ cô

ấy, "Có thể đón dì lên đây, dù sao thì phòng cũ nhà mình cũng đủ để ở, hơn
nữa điều kiện chữa bệnh ở thành phố B cũng đứng đầu cả nước, nếu thực
sự thân thể dì có vấn đề gì, kiểm tra nằm viện cũng dễ dàng hơn." Quan
trọng hơn là, sẽ không cách xa Từ Nghi như vậy.

Chử Điềm biết cô ấy có ý gì, cô chuyển tầm mắt từ ngoài cửa sổ vào,

nhìn Hà Tiêu, nhàn nhạt nở nụ cười, mặt mày xinh đẹp rực rỡ: "Thực ra thì
những điều này đều không phải là vấn đề, là tự bản thân mình muốn rời đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.