MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 498

Cúp điện thoại của tham mưu Vương, Trình Miễn vốn đã chỉnh đốn lại

tâm tình có hơi rối loạn. Vậy mà âm thanh cười nói khi ăn cơm vang lên,
Trình Miễn cũng không thể suy nghĩ gì nữa, đội mũ lên, rồi đi ra ngoài.

Ăn xong cơm tối, bầu trời lại bắt đầu xuất hiện bông tuyết. Trình Miễn

không khỏi nghĩ tới lời nói đùa của các chiến sĩ, khi nghe tin cục khí tượng
thủy văn thành phố B thông báo khu vực có tuyết, làm mất một lúc lâu mới
biết khu vực có tuyết là chỗ này của bọn họ. Cho dù nói như thế nào, hình
như năm nay tuyết rơi có phần nhiều hơn thì phải, đối với tuyết liên trưởng
Trình cũng không có thiện cảm, dọc đường từ Tây Bắc đến thành phố B B,
dù sao thì trong lòng cũng hơi buồn bực.

Ngay từ đầu Từ Nghi còn đặc biệt buồn bực, rốt cuộc vì sao Trình

Miễn đối với tuyết lại ghét như vậy, lúc đó khi anh ấy hỏi, liên trưởng Trình
còn rất kinh ngạc hỏi lại: "Mình từng nói mình ghét ngày tuyết rơi à?"

Dáng vẻ Từ Nghi nghiêm trang: "Không ghét thì tại sao cậu chuyên

chọn ngày có tuyết rơi để gọi tập hợp khẩn cấp vậy? Biết các chiến sĩ sau
lưng nói cậu thế nào không? Thậm chí, còn làm hại mình bị mắng chung
với cậu."

Liên trưởng Trình không thể không khen ngợi bọn họ cây non mà có

bản lĩnh cao.

Sắc trời dần tàn, tuyết xu hướng càng lớn. Tranh thủ tối nay mọi người

có thời gian nghỉ ngơi, Trình Miễn và Từ Nghi mở cuộc họp trong chi bộ
Đảng liên trinh sát, đặc biệt bàn bạc xem lễ đưa tiễn sẽ làm thế nào. Khi tan
họp đã tắt đèn gần hết, Trình Miễn nhớ tới, gọi điện thoại gọi tiểu đội
trưởng của Hạ Thanh xuống, tự mình hỏi xem cậu ta đã quay về hay chưa.

Tiểu đội trưởng cũng là người thành thật, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc

của liên trưởng, không dám nói dối: "Buổi trưa lúc ăn cơm cũng không
trông thấy cậu ấy, đến bây giờ vẫn chưa quay về." Thấy Trình Miễn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.