MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 507

trở mặt với ông, dù sao thì ở đây vẫn có mối liên hệ.

"Vậy cậu muốn làm thế nào?" Lúc này, Chu Quốc Xương đã lười phải

giả vờ hiền lành rồi.

Trình Miễn ngẩng đầu lên, mắt sáng ngời nhìn thẳng vào ông: "Trừ

khi lính của tôi cũng được giữ lại."

Chu Quốc Xương nghe vậy, không nhịn được bật thốt lên: "Chuyện đó

không thể nào!" Ông lạnh mặt nhìn Trình Miễn: "Cậu mở miệng lại nhắc
đến kỷ luật, chẳng lẽ lại quên, đã ra lệnh, thì không thể sửa chữa nữa à."

Chân mày của Trình Miễn hơi giương lên: "Chính vì vậy nên tôi mới

không đi tìm người khác."

"Tìm tôi cũng vô dụng." Chu Quốc Xương khoát tay chặn lại, quay

lưng đi, "Nếu cậu xem xét từng sự việc, cũng không nên đặt hai việc này
cùng nhau, trừ khi cậu cố ý muốn tôi khó xử."

Khó xử? Hàng năm khi tuyển chọn sĩ quan, lão già này thu bao nhiêu

tiền trong lòng ông ta cũng không tính hết được? Như lời người ta nói,
chính là xếp thành từng chồng một rồi mang về nhà!

"Trong mắt của tôi đây là chuyện giống nhau." Trình Miễn không

nhiều lời nói nhảm, "Yêu cầu của tôi chỉ có vậy, xin tham mưu trưởng suy
xét."

Chu Quốc Xương vẫn nhìn ngoài cửa sổ, không lên tiếng. Trình Miễn

đứng thẳng, giơ tay lên chào, rồi xoay người rời đi.

Sau lưng vang lên tiếng đóng cửa, Chu Quốc Xương từ từ nhíu mày

lại.

Hết Chương 47

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.