MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 547

"Có cái gì nằm ngoài dự đoán?" Giọng nói của Hà Tiêu hơi gấp gáp,

"Trước kia, Từ Nghi còn cự tuyệt người ta đến ngàn dặm, sao lúc này lại
đột nhiên nói muốn kết hôn?"

Trình Miễn nhỏ giọng trấn an: "Mặc dù anh cũng không hiểu nổi cậu

ấy đang nghĩ cái gì, nhưng anh có thể đảm bảo với em, Từ Nghi không phải
người không chịu trách nhiệm, nếu cậu ấy quyết định kết hôn, thì chắc chắn
sẽ chăm sóc Chử Điềm thật tốt."

Hà Tiêu vẫn hơi lo lắng cho Chử Điềm. Cũng không phải cô nghi ngờ

nhân phẩm của Từ Nghi, mà sợ ở phương diện tình cảm, anh ấy lúc nào
cũng lạnh nhạt, rồi sẽ vô tình làm Chử Điềm tổn thương, dù sao thì kết hôn
cũng không giống với hẹn hò, đây chính là chuyện cả đời.

"Tốt lắm, Tiếu Tiếu." Trình Miễn cắt ngang suy nghĩ của cô, "Như vậy

cũng tốt, nói không chừng ngày cưới của chúng ta còn có thể chọn cùng
một ngày."

Hà Tiêu tạm thời bị anh dời sự chú ý đi, cô nhìn ánh mặt trời đang

chiếu xuống ở ngoài cửa sổ, nửa nghi ngờ, nửa đùa giỡn hỏi ngược lại:
"Anh chắc chắn chứ, trong vòng hai tháng có thể giải quyết cha mẹ của em
à?"

". . . . . ." Trình Miễn cắn chặt răng hàm, hít thở sâu, trả cho cô ba chữ:

"Chờ xem!"

Hà Tiêu cười cười rồi cúp máy, khóe miệng, đuôi mắt đều không che

giấu được ngọt ngào. Nhớ tới Chử Điềm, cô lo lắng thở dài, đường là mình
chọn, cô cũng chỉ có thể mong cho cô ấy hạnh phúc.

Đến người lúc nào cũng không bị nhiễm thất tình lục dục chỉ đạo viên

Từ cũng bắt đầu tính chuyện kết hôn rồi, ngoài miệng thì Trình Miễn không
chịu thừa nhận, nhưng cũng bắt đầu có chút sốt ruột rồi. Theo lý thuyết,
nếu cứ kiên quyết kết hôn cũng không phải là không thể. Dù sao đi nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.