MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 7

làm gì?"

"Cậu vẫn chưa nghe nói à? Năm nay kiểm tra lại toàn bộ tân binh sư

đoàn, điều tra ra một người lính mắc chứng Parkinson tổng hợp, phía trên
nói để cho quay về."

"Cái trong tay tôi à?"

Chu phó doanh trưởng gật đầu: "Đây là chính trị viên đích thân nhận

lính, theo lý thuyết hẳn là cậu ta hoặc là cậu hay chỉ đạo viên Từ Nghi đi,
nhưng mấy ngày nay hai người này cũng không ở đây, nên cậu phải vất vả
đi một chuyến thôi."

Lúc này Trình Miễn mới coi như đã hiểu, anh vừa cúi đầu lật lật hồ sơ,

cái tay để không không tự chủ vuốt vuốt mái tóc ngắn. Lại ngẩn đầu, đúng
lúc đối diện với ánh mắt chế nhạo của Chu phó doanh trưởng: "Không
muốn đi đúng không? Mới vừa rồi không phải còn nói mình là đống gạch,
nơi nào cần thì mang đến nơi đó sao?"

Thấy tâm tư bị người khác đoán được, Trình Miễn cũng cười: "Phó

doanh trưởng, sếp muốn kêu tôi lên núi đao xuống biển lửa tôi không có ý
kiến, nhưng chuyện trả lính gọi tôi làm thì đã tìm lộn người rồi. Cái khác
không nói, tôi đến nhà người lính này cũng không biết nên nói gì với cha
mẹ cậu ta."

"Không phải cậu rất có tài lắm lời sao? Đến đó tiếp tục phát huy là

được."

"Sếp tha tôi đi, chuyện lớn như vậy tôi có muốn tiếp tục lắm lời cũng

bị người ta đuổi đi."

"Chỉ bằng gương mặt của cậu được xưng là 'hình tượng đại biểu' đuổi

không đi," Chu phó doanh trưởng hiển nhiên không muốn nhiều lời với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.