MÙA ĐÔNG DÀI - Trang 95

Đau như bị gãy xương vậy, cuối cùng Trình Miễn vẫn nhịn không

được, cắn răng ngồi xuống mặt đất. Lẳng lặng trì hoãn trong chốc lát, đầu
cũng đổ đầy mồ hôi, anh đành phải cởi mũ xuống.

Nhìn bóng dáng từ từ biến mất trong ánh nắng, Trình Miễn xuất thần

trong chốc lát, rồi sau đó cúi đầu tự cười giễu một tiếng.

Tiếu Tiếu.

Em ra tay thật ác độc mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.