MÙA GẶT - Trang 181

Khi còn nhỏ, bà thường mặc lại quần áo của chị, những chiếc áo len còn

tốt của Caroline, những chiếc váy dạ hội mà chị bà ít dùng đến. Cho dù
những thứ đó kiểu gì cũng thuộc về Nina nhưng bà chẳng bao giờ ngừng
nghĩ tới chúng như thứ đồ của chị mình. Bà luôn tâm niệm, đây là váy của
Caroline, đây là áo của Caroline.

Và trái tim này là của ai? Bà tự hỏi, bàn tay vuốt nhẹ lên ngực.

Vào buổi chiều, Victor vào thăm bà. Bà nói với chồng:

- Em lại thấy giấc mơ đó, giấc mơ về thằng bé, em thấy sợ quá, khi tỉnh

dậy, em không ngừng khóc.

- Chỉ là mơ thôi em yêu. Chẳng phải họ đã cảnh báo em về những hiệu

ứng phụ đó sao?

- Em nghĩ nó mang một ý nghĩa nào đó, anh không thấy ư? Em mang một

phần của nó trong mình, một phần vẫn sống. Em có thể cảm thấy nó.

- Y tá lẽ ra không được nói với em về thằng bé.

- Tự em hỏi cô ấy đấy chứ.

- Cũng vậy thôi. Chẳng tốt đẹp gì khi nói về điều đó. Cả em, cả thằng bé.

- Không, không phải đứa bé, mà là gia đình, nếu nó có gia đình.

- Anh nghĩ họ không muốn nhắc lại, nghĩ xem Nina, đây là một việc rất

nhạy cảm, có lý do cả mà.

- Nhưng gửi cho họ một lá thư cảm ơn thì đã sao? Có thể nặc danh mà,

chỉ đơn giản là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.