MÙA GẶT ĐỎ - Trang 117

“Tiền trao cháo múc, cưng ạ.”
“Dinah!” Rolff phản đối. Gã đã bị nắm thóp. Cô ta đang đứng đằng

sau và thừa sức để đối phó với gã. Chắc chắn gã sẽ không bắn Dinah,
và chắc chắn chẳng có gì có thể khiến cô ta đổi ý một khi cô ta đã
quyết.

“Một trăm đô la.” Tôi ra giá.
“Lạy Chúa trên cao!” Cô ta cảm thán. “Không ngờ anh cũng biết

nói chuyện tiền bạc. Nhưng vậy là chưa đủ.”

“Hai trăm.”
“Biết điều hơn rồi đó. Nhưng vẫn chưa được.”
“Hai trăm đô la và mười xu, chỉ thế thôi.”
“Đồ bủn xín chết bằm.” Cô ta nói. “Quên chuyện đó đi.”
“Tùy cô thôi.” Tôi quay mặt về phía Thaler và bảo hắn, “Chuyện gì

phải đến thì sẽ đến thôi.”

Dinah la lên:
“Đợi đã! Anh thực sự sẽ làm vậy sao?”
“Chắc chắn tôi sẽ đưa Thaler đi.”
“Với giá hai trăm đô la và mười xu?”
“Phải.”
“Dinah”, Rolff nói, vẫn không rời mắt khỏi tôi, “cô sẽ không…”
Nhưng cô ta cười to, tiến lại sát sau lưng gã, quàng cánh tay khỏe

mạnh của mình quanh người gã, kéo tay gã xuống và khóa cứng chúng
lại.

Tôi dùng tay phải gạt Thaler sang một bên, súng vẫn chĩa thẳng vào

hắn rồi giật lấy món vũ khí của Rolff. Dinah thả gã lao phổi ra.

Gã bước hai bước về phía cửa phòng ăn, nói một cách mệt mỏi,

“Không có…”, rồi gục xuống.

Dinah chạy đến chỗ gã. Tôi lôi Thaler ra hành lang, bước qua Jerry

vẫn đang bất tỉnh, đi đến dưới cầu thang, nơi tôi đã trông thấy một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.