MÙA GẶT ĐỎ - Trang 195

XXIII

Ông Charles Proctor Dawn

S

áng hôm sau, khi tôi vẫn đang mặc đồ thì Dick Foley bước vào.

Cậu ta báo cáo, vẫn theo lối hết sức kiệm lời, rằng Bill Quint đã rời
khỏi khách sạn Miners vào trưa hôm trước và không để lại địa chỉ liên
lạc.

Chuyến tàu từ Personville đến Ogden đã xuất phát lúc mười hai giờ

ba mươi lăm. Dick đã đánh điện cho chi nhánh Salt Lake của Hãng
Continental và yêu cầu điều một người tới Ogden để truy lùng Quint.

“Chúng ta không thể bỏ qua bất cứ bằng chứng nào”, tôi nói, “dù tôi

không nghĩ rằng Quint là người chúng ta cần. Cô ta đã bỏ hắn từ lâu.
Nếu định làm gì thì hắn đã làm từ lâu rồi. Tôi đoán rằng khi nghe tin
cô ta bị sát hại, hắn đã quyết định lặn thật sâu, cố đóng vai một kẻ thất
tình đau khổ.”

Dick gật gù và nói:
“Nổ súng trên đường tối qua. Cướp. Bốn xe chở rượu mạnh bị hạ, bị

đốt.”

Có vẻ như đây là lời đáp trả của Reno Starkey cho việc đám buôn

rượu lậu tuyên thệ trở thành lực lượng cớm đặc biệt.

Khi Mickey Linehan đến thì tôi đã mặc quần áo đầy đủ.
“Dan Rolff quả là đã ở đó.” Cậu ta báo cáo. “Người bán tạp hóa gốc

Hy Lạp ở góc phố trông thấy hắn tầm chín giờ sáng hôm qua. Hắn
bước loạng choạng và tự lẩm bẩm với chính mình. Người bán hàng
cho rằng hắn đã say mèm.”

“Tại sao gã Hy Lạp đó không báo cảnh sát? Hay là báo rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.