MÙA HÈ - Trang 16

“Dĩ nhiên tôi là quản thủ thư viện, nhưng tôi không thể lau bụi cho từng

quyển sách. Hơn nữa không một ai đoái hoài đến chúng. Hiện nay bà cô
Hatchard cũng không còn hứng thú đến đây nữa là.”

“Không, tôi cho là không” - Anh ta đặt quyển sách đã được lau bụi và

đứng quan sát nàng trong yên lặng. Nàng tự hỏi có phải bà cô Hatchard đã
phái anh ta đến để xem thư viện được chăm sóc như thế nào, và mối nghi
ngờ làm tăng lên sự oán giận trong lòng nàng. “Tôi thấy anh vào nhà bà cô
ấy phải không?” - nàng hỏi với sự né tránh kiểu New England về cách gọi
tên riêng. Nàng quyết định phải tìm cho ra tại sao anh ta đang lục lọi trong
những quyển sách của nàng.

“Nhà của bác Hatchard hả? Vâng - bác ấy là họ hàng của tôi và tôi đang

ở đấy.” - chàng trai trả lời; như để đánh tan sự nghi ngờ, anh ta nói thêm:
“Tôi tên Hamey - Luciuc Harney. Có lẽ bác ấy có nói về tôi chứ?”

“Không, bà ấy không nói gì cả” - Charity vừa nói vừa ước gì nàng có thể

nói: “Vâng, cô ấy có nói.”

“Ồ, vâng!” - người cháu họ của bà cô Hatchard vừa cười vừa nói. Và sau

một lúc anh chàng lại nhấn mạnh: “Dường như cô không rành về nghệ
thuật kiến trúc cho lắm thì phải.”

Nàng hoàn toàn bị bối rối: nàng càng muốn tìm hiểu anh ta thì càng thấy

khó hiểu hơn. Anh ta nhắc cho nàng nhớ lại hình ảnh của người hào hoa đã
diễn giải những hình ảnh ở Nettleton dạo nào, và sự nặng nề của sự dốt nát
trùm phủ lấy nàng như tấm vải phủ quan tài.

“Ý tôi là, tôi không thấy cô có quyển sách nào nói về những ngôi nhà cũ

ở đây. Tôi cho vấn đề ở đây là vùng này của đất nước vẫn chưa được khảo
sát tỉ mỉ. Người ta đều tiếp tục khảo sát ở Plymouth và Salem. Thật điên rồ!
Ngôi nhà của bác tôi, hiện giờ thật đáng chú ý. Nơi này ắt hẳn phải có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.