MÙA HÈ - Trang 43

Charity đã nằm ở đó một lúc lâu, bất động. Mặt trời ấm lên trên dốc đá

nơi nàng nằm, một con bướm đang tung tăng giữa hai mắt nàng và kia là
một chân của người đàn ông trong một chiếc ủng to, mòn, dính đầy đất đỏ.

“Ôi, đừng!” - nàng la lên, nhổm người lên trên khuỷu tay và dang một

bàn tay ra để cảnh cáo.

“Đừng cái gì?” - một giọng nói cộc cằn phát ra phía trên đầu nàng.

“Đừng giẫm lên những bụi hoa mâm xôi đó, đồ ngu!” - nàng nhanh

nhẩu, lắc lư hai đầu gối. Cái chân dừng lại và rồi để xuống một cách vụng
về trên cành cây mỏng nhỏ. Khi nhướn cặp mắt lên, nàng thấy gương mặt
ngơ ngác của một người đàn ông luộm thuộm có bộ râu mỏng, cháy nắng
và đôi cánh tay trắng lộ ra ngoài chiếc áo sơ mi tả tơi.

“Bộ chưa bao giờ nhìn bất cứ thứ gì như thế hả Liff Hyatt?” - nàng tấn

công hắn ta, khi hắn ta đứng trước nàng với cái nhìn của một người đàn ông
đang khuấy động “tổ ong” bắp cày.

Anh ta cười toe toét: “Tôi thấy cô! Vậy là tôi xuống đây.”

“Ở đâu xuống đây?” - nàng vừa hỏi vừa cúi khom người để thu gom

những cánh hoa tan tác dưới chân hắn ta.

Hắn ta chỉ lên đỉnh núi: “Chặt cây cho nhà Dan Targatt.”

Charity hồi tưởng cảnh đáng thương của mình và nhìn hắn ta một cách

đăm chiêu. Nàng không sợ anh chàng nghèo Liff Hyatt mặc dù hắn ta “từ
trên Núi xuống”, vậy mà vài cô gái bỏ chạy khi nhìn thấy hắn ta. Hắn ta là
một sinh vật vô hại, là sợi dây liên lạc kết nối giữa người miền núi và
những người văn minh, người mà thỉnh thoảng làm việc đốn cây cho một
nông dân có đôi bàn tay bị mất. Ngoài ra nàng biết những người miền Núi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.