MÙA HÈ - Trang 54

“Núi? Núi hả?” - nàng nghe ông Royall nói. “Núi là một nơi nhơ nhuốc -

đúng vậy, thưa ông, đó là một nơi nhơ nhuốc. Đáng lẽ ra phải đuổi đám cặn
bã trên đó lâu rồi, nếu không thì những người ở dưới này sẽ sợ bọn họ lắm,
chính ra là phải làm như vậy. “Núi” thuộc thành phố nhỏ dưới này, và đó là
lỗi của North Dormer nếu có một gã trong số những kẻ trộm sống ngoài
vòng pháp luật ở đó, trong cách nhìn của chúng tôi thì đó là sự coi thường
luật pháp của đất nước. Không có một người thi hành luật pháp, một người
thu thuế hay một nhân viên điều tra nào dám lên trên đó. Khi họ nghe có vụ
gì phiền phức trên đó thì những người trong hội đồng quản trị nhìn theo
một hướng khác là đưa một món tiền cho người mang tin tức cho xong
chuyện. Người duy nhất đi lên trên đó bao giờ cũng là vị giáo sĩ, ngài đi bởi
vì họ được phái xuống và đón ngài lên bất cứ khi nào có người chết. Họ
nghĩ rằng có nhiều người theo đạo Cơ Đốc chết chôn trên “Núi”, nhưng tôi
chưa bao giờ nghe họ mời ngài lên làm lễ cưới cho họ. Họ cũng chưa bao
giờ gây phiền hà cho công lý hòa bình. Họ chỉ tụ tập từng đàn giống như
người ngoại đạo mà thôi.”

Ông ta tiếp tục giải thích bằng thứ ngôn ngữ có chút kỹ thuật, rằng thuộc

địa nhỏ bé của dân nhập cư bất hợp pháp đó đã khôn ngoan toan tính trước
để giữ luật “rừng” ra sao. Charity với sự bừng bừng háo hức chờ lời bình
luận của Harney, nhưng chàng trai dường như quan tâm đến quan điểm của
ông Royall hơn là nghe ông mô tả nó.

“Tôi nghĩ chắc ông chưa bao giờ tự lên trên đó?” - anh ta hỏi ngay sau

đó.

“Vâng, chưa bao giờ.” - ông Royall vừa nói vừa cười khinh bỉ. Những kẻ

hợm mình ở dưới đây nghĩ tôi sẽ bị làm tình làm tội trước khi tôi quay trở
về, nhưng không ai làm hại tôi dù chỉ một ngón tay. Và có một gã trong
nhóm của họ được gửi xuống cách nay bảy năm.”

“Rồi sau đó ông lên trên ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.