MƯA SA GIÔNG - Trang 21

Nguyên Hạ không còn tự chủ được nữa, trong cơn say mơ hồ bồng bềnh, cô
để Nhật Thống dìu cô đi. Cô chỉ tỉnh lại một chút khi Nhật Thống đóng
mạnh cánh cửa lại và đến bên cô.
– Đây là đâu vậy anh Thống?
– Em mệt, cứ nghỉ đi. Phòng này của thằng bạn anh cho mượn. Em nằm
xuống giường nghỉ đi.
Nhưng rồi chính Nhật Thống cũng không tự chủ được, anh ôm lấy Nguyên
Hạ vào lòng và hôn cô.
Người Nguyên Hạ nóng lên, đầu óc cô mụ mẫn, trong con người cô lúc này
nóng hừng hực, một sự khao khát ái ân kỳ lạ. Cô ôm lại Nhật Thống hôn lại
anh:
– Nóng quá! Anh cởi giúp quẩn áo cho em nhé?
Nhật Thống cởi nết những mảnh vải cuối cùng trên người Nguyên Hạ, toàn
thân anh run lên trong cơn say sóng tình rực lửa, còn lại là sự ham muốn
của hai nhục thể ...
Nguyên Hạ tỉnh lại trong không gian dịu mát của ánh đèn màu vàng soi
nhàn nhạt khắp căn phòng. Cô nằm mơ màng và chợt nhận ra có một bàn
tay đang ôm cô, ngỡ là Lộc Tú, Nguyên Hạ mở mắt ra quay sang:
– Á!
Nguyên Hạ hét lên, cô ngồi choàng dậy ôm lấy ngực. Nhật Thống cũng vừa
thức giấc, anh nhận rõ ra sự việc và cũng nhớ rõ cái cảm giác cuồng nhiệt
đắm đuối hai người cho nhau, không phải rượu mà là ... Thằng chó ... nó ...
Nhật Thống đưa tay tìm Nguyên Hạ, cô phủi ra quát:
– Đừng chạm vào người tôi! Anh là thằng bạn xấu!
Đôi mắt đẹp của Nguyên Hạ đầy nước mắt và cũng đầy lửa giận quắc mắt
nhìn Nhật Thống:
– Tại sao anh hại em?
– Anh không hại em! Mà đã đến lúc em cần tỉnh tâm suy nghĩ, tại sao
chúng ta như thế này. Anh thề anh không phải là kẻ xấu muốn lợi dụng em.
– Không lợi dụng tôi thì là gì đây?
Nguyên Hạ nhảy xuống giường, cô run rẩy chụp quần áo của mình chạy
vào nhà vệ sinh, lập cập đóng chặt cửa phòng vệ sinh lại, rồi ngồi thụp trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.