MƯA SA GIÔNG - Trang 23

Nhật Thống cứ nằm như thế, anh mong cánh cửa mở ra và Nguyên Hạ xuất
hiện, song cánh cửa vẫn đóng kín, im ỉm.
Ái Như vui vẻ mở cửa cho Lộc Tú. Có tình yêu, cô không còn mặc cảm cái
chân thọt của mình, mà trở nên vui vẻ yêu đời, cô ôm cánh tay Lộc Tú thì
thầm:
– Có ba em ở nhà, anh có muốn gặp ba em không?
Lộc Tú mừng rỡ:
– Có chứ! Có ba ở nhà, anh phải chào ba.
Lộc Tú hồi hộp nhìn xuống bộ quán áo đang mặc. Chiều nay anh đã chuẩn
bị sẵn bộ đồ “vía” này, cần tạo ấn tượng đẹp với ông bố vợ tương laí có thể
và cũng biết đâu lần gặp này đổi thay được cuộc đời của anh cũng nên.
Ái Như dắt Lộc Tú vào nhà, cô nũng nịu đi đến bên ông Phú:
– Ba! Bạn con muốn chào ba, ảnh đang học khoa kinh tế năm cuối đó ba!
– Vậy à!
Ông Phú vui vẻ đứng lên đưa tay ra:
– Chào cậu. Con gái tôi hiếm khi đưa ai về nhà, cậu là lần đầu.
Lộc Tú mỉm cười:
– Vậy thì hân hạnh cho cháu. Cháu cô món quà muốn biếu bác và em Như.
– Ờ, khách sáo quá vậy! Chút nữa ở lại ăn cơm nghen!
– Dạ!
Ái Như nháy mắt với Lộc Tú như bảo anh:
Có gì phải sợ đâú . Ông Phú quay sang Ái Như:
– Con đưa bạn lên phòng chơi, một lát rồi dùng cơm luôn.
Lộc Tú nhìn khắp căn phòngkhách. Có vào trong nhà rồi, anh mới thấy vẻ
tráng lệ của bên trong, như chủ nhân quyền lực của nó vậy. Quyền lực và
sự giàu có kia, che mờ khuyết điểm của Ái Như, cái chân thọt do cơn sốt
bại liệt khi còn nhỏ. Sự giàu có này khiến Lộc Tú có quyết định chọn lựa:
Ái Như.
Một thoáng băn khoăn trong lòng khi nghĩ về Nguyên Hạ, anh yêu cô,
nhưng người ta khống thể sống trong nghèo khó để yêu nhau. Năm năm đại
học của anh là đi tìm một tương lai cho chính mình, Nguyên Hạ không có
trên con đường anh sắp đi qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.