MƯA SA GIÔNG - Trang 31

anh là nguyên nhân của mối tình tan vỡ giữa tôi và Lộc Tú. Tôi căm hận
anh ...
– Nhật Thống!
Bà Nhật Quang gần như rú lên trước cái chân băng bột của Nhật Thống, bà
khóc òa lên:
– Sao ra nông nỗi này hả con? Con có mệnh hẹ nào mẹ làm sao sống nổi?
Nhật Thống nhăn mặt:
– Con bị nứt xương băng bột vài tháng sẽ lành, mẹ làm gì khóc ồn ào dữ
vậy?
– Con còn nói nữa! Đi đứng không cẩn thận, chân băng bột như vầy mà còn
bảo chỉ nứt xương.
Giọng bà trở nên hờn dỗi:
– Phải rồi! Cậu có làm sao thì tôi đau chứ đâu phải cậu.
Đang đau, Nhật Thống cũng phải phì cười:
– Mẹ ơi là mẹ! Con biết mẹ lo cho con, con cám ơn, nhưng mà bác sĩ nói
không sao.
– Có thật không?
– Thật mà!
Như không tin, bà Nhật Quang sờ nhẹ lên lớp thạch cao bó chân.
– Không sao chứ con?
– Thì mẹ nhìn con nè, con bình thường chứ đâu có sao.
Bà Nhật Quang thở phào ngồi xuống ghế. Lúc này mới chợt để ý đến sự có
mặt của Nguyên Hạ, bà đưa mắt nhìn cô từ đầu xuống chân, từ chán lên
đầu, mặc dù Nguyên Hạ cúi đầu lễ phép chào bà:
– Thưa bác!
– Cô là người đã gọi điện thoại báo tin cho tôi?
– Dạ, là cháu.
Nhật Thống vội chen vào:
– Cổ tên Nguyên Hạ đó mẹ. Cổ chăm sóc cho con từ sáng giờ.
Bà Nhật Quang niềm nở:
– Vậy à!
Bà quay sang hỏi nhỏ tai Nhật Thống:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.