MƯA SA GIÔNG - Trang 34

Võ Nghiêm Phương

Mưa Sa Giông

Chương 3

Nguyên Hạ mở to mắt, cô không muốn tin vào điều mình đang thấy. Lộc
Tú đang ngồi với một cô gái trong vòng rào của căn biệt thự sang trọng.
Anh cười vui vẻ với cô ấy, thân mật như từng thân mật với cô.

Anh gọt táo đưa vào miệng cô gái ấy, và còn nhẹ hôn vào má. Những gì
trông thấy tan nát lòng Nguyên Hạ, song cô không muốn tin chút nào. Có
phải vì cô nghèo, vì gia cảnh của cô chẳng ra gì, và vì cô đã cho anh cuộc
đời của cô, nên anh đã xem thường cô, cho nên anh bỏ cô?

Nguyên Hạ thất thểu quay đi. Cuối cùng thì cô đã hiểu vì sao anh bỏ cô,
nhưng đâu, cần anh đẩy cô vào Nhật Thống như thế. Trái tim Nguyên Hạ
tan nát.

Trời vần vũ mây đen gầm chuyển, Nguyên Hạ cứ đi.

Ào ào ... Cơn mưa trút nước xuống như thác đổ. Mọi người đi trên đường
chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Những tác nhân đó chẳng tác động đến
Nguyên Hạ, cô cứ đi lầm lũi cho đến lúc lạnh run, đôi môi tím tái, gần như
không còn chịu nổi mới trở về nhà.
– Nguyên Hạ!
Nhật Thống bật dậy, quên cả cái chân băng bột, anh kêu lên khi thấy
Nguyên Hạ trở về.
– Trời mưa sao em không chịu đụt mưa?
Lạnh run, răng đánh bò cạp, Nguyên Hạ vẫn quắc mắt nhìn Nhật Thống:
– Anh đến đây làm gì? Tôi không muốn gặp anh, nghe chưa?
Mỹ Hiền vội kéo Nguyên Hạ vào nhà, lấy khăn lông đưa cho cô:
– Anh Thống đợi mày từ chiều giờ. Đi đâu mà bỏ làm cho tối mịt mới chịu
về, đã vậy còn không chịu đụt mưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.