MƯA SA GIÔNG - Trang 42

– Anh giúp em thay áo cưới nhé?
Sợi dây kéo được kéo xuống, chiếc áo cưới được kéo ra, trước mắt Lộc Tú
là một hình hài ... Anh nhắm mắt lại để không nhìn thấy cái chân khẩng
khiu gầy nhom chỉ có xương và da, rồi anh chợt hình dung ra giây phút bên
Nguyên Hạ một thân thể tuyệt mỹ trắng ngần như pho tượng thần vệ nữ.
Lắc nhẹ đầu, Lộc Tú đi tìm môi vợ mình và đưa tay tắt ngọn đèn, cho căn
phòng tân hôn chìm trong bóng tối.
– Nguyên Hạ!
Thanh âm quen thuộc gọi tên Nguyên Hạ, cô rùng mình. Không thể nào!
Mình đang mơ, Lộc Tú mới cưới vợ hôm qua đời nào đi tìm mình.
– Nguyên Hạ! Đi với anh đi!
Lộc Tú sải bước, anh nắm bờ vai Nguyên Hạ từ phía sau giữ lại. Nguyên
Hạ đứng lại, cô hiểu là thật chứ không phải mơ, Lộc Tú đang đứng bên
cạnh cô.
Nguyên Hạ quay lại quắc mắt:
– Đi với anh? Anh có tư cách gì mà bảo đi với anh? Còn cô vợ mới cưới
đêm qua của anh đâu?
– Anh biết là em rất hận anh. Thật ra, anh đâu có lỗi. Người có lỗi là Nhật
Thống. Khi anh tin cậy giao em cho hắn, hắn lại dùng thủ đoạn chiếm đoạt
em, sau đó còn nói xấu anh. Anh quá ghen và tức giận nữa, nên đi cưới vợ.
Nhưng rồi tối qua, anh biết là anh chỉ yêu cô mình em.
Nguyên Hạ đứng lùi ra:
– Anh đừng có dỗ ngọt em nữa, em không còn tin anh đâu. Ruồng rẫy em
đi cưới vợ mà bảo là anh yêu chỉ có mình em. Đi đi, em không muốn thấy
anh nữa! Em đã mang thai và sẽ đám cưới với Nhật Thống. Từ nay, xin anh
hãy xem em như người lạ:
Lộc Tú giận dữ:
– Cái gì, em đã mang thai với nó? Nghĩa là sau cái đêm đó em vẫn còn
quan hệ với nó?
Bốp ... Một cái tát vào mặt Lộc Tú. Nguyên Hạ căm giận nhìn vào gương
mặt vằn đó in năm ngón tay cô:
– Anh cho tôi là hạng người nào vậy? Có phải vì quá yêu anh, tôi đã cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.