MƯA SA GIÔNG - Trang 44

Thống đang ở sau lưng cô. Có thể anh đã nghe và thấy mọi việc. Nguyên
Hạ quay lại. Nhật Thống nhìn Nguyên Hạ, cái nhìn cẳng thẳng tột cùng.
Bây giờ là mọi việc do Hạ quyết định, bởi vì cô hãy còn quá nặng tình với
Lộc Tú. Thằng khốn nạn, đã cưới vợ, thế mà vẫn muốn Nguyên Hạ chờ đợi
...
Thật lâu, Nhật Thống mới khe khẽ:
– Anh biết có lời khuyên nào cho em lúc này, em cũng sẽ khó nghe theo.
Có điều anh muốn nói với em, lát nữa Lộc Tú và vợ nó đi hưởng tuần trăng
mật ở châu Âu, phải cả tháng nữa mới về. Nó gạt bỏ tất cả lời dè bỉu để
cưới cô gái nhà giàu đó. Còn em, chỉ là nuối tiếc của kẻ tham lam khi mất
đi một món đồ mà thôi. Em hãy suy nghĩ cho kỹ. Nếu như không tin anh,
lát nữa mười một giờ, em cứ ra sân bay ở ga đi quốc tế. Còn anh, bao giờ
cũng giữ nguyên ý định cưới em làm vợ.
Nhật Thống chống cây nạn chậm chạp bỏ đi. Nguyên Hạ cứ đứng buông
thõng tây, tâm tư rối bời. Có nên và không nên?
Ái Như chỉ vào valy hành lý:
– Em đã bảo chị Hai xếp quần áo cho anh và em vào đó. Anh xem lại xem
còn muốn mang gì theo nữa không?
Lộc Tú lắc đầu:
– Em đã lo cho anh, thì anh nghĩ là đầy đủ hết rồi. Sáng nay, anh dậy lúc
em còn ngủ, đi mua cho em món bánh tráng cuốn nè. Đi hơi xa một chút,
nhưng không sao, miễn em hiểu vì yêu em, anh làm tất cả cho em ...
Ái Như cảm động:
– Đâu có cần chiều em dữ vậy, em ăn món gì buổi sáng cũng được mà. Hèn
nào sáng dậy, chị Hai nói anh dậy từ lúc sớm.
– Anh quen dậy sớm rồi, thói quen của sinh viên học nhiều ngủ ít mà. Đêm
qua nhìn em ngủ ngon, anh phát thèm luôn. Còn anh chang ngủ được, cứ
trằn trọc mãi.
– Chết! Vậy sao đêm qua anh không gọi em dậy cùng với anh?
Ái Như phụng phịu ôm cổ Lộc Tú. Lộc Tú mỉm cười:
– Để cho em ngủ, chúng ta còn phải lên phi cơ ngồi đến cả chục tiếng, lúc
đó anh ngủ bù. À, hôm qua anh thấy quà nhiều quá, em mở ra xem chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.