MƯA SA GIÔNG - Trang 83

– Anh xem tôi là món đồ thì đúng hơn, để thỏa mãn nhu cầu tình dục của
anh. Đồ khốn nạn!
Nguyên Hạ tức giận lao xả vào đánh Lộc Tú, anh ôm ghì lấy cô:
– Anh đã bảo em hãy ngoan ngoãn rồi mà. Có yêu em, anh mới tìm kiếm
em.
Chứ nếu không yêu em, anh chẳng thèm, địa vị của anh bây giờ muốn ai
mà không được.
Nguyên Hạ khóc ròng:
– Sao anh làm khổ tôi như vậy hả? Khi thất thân với Nhật Thống, tôi đau
khổ vô cùng vì mặc cảm có lỗi với anh. Bây giờ tôi là vợ Nhật Thống, anh
lại lần nữa để tôi mang mặc cảm có lỗi với chồng mình, tại sao làm khổ tôi
như vậy hả?
– Mẹ của Nhật Thống đâu có nhìn nhận em. Đã như vậy, nó còn không bảo
bọc được em, để em phải về sống khổ bên mẹ. Anh yêu em, chúng mình là
mối tình đầu của nhau, anh đâu có làm ngơ được. Em trở về với anh là hợp
lẽ nhất.
Nguyên Hạ cay đắng:
– Anh nghĩ là sau khi đẩy tôi vào tay Nhật Thống, thì tôi còn yêu anh nữa
sao?
Lộc Tú giận dữ:
– Anh không muốn nghe em nói là em hết yêu anh. Em đã là của anh phải
là của anh, em hiểu chưa?
Lộc Tú đẩy Nguyên Hạ nằm xuống, anh nằm đè lên cô, hai tay ôm gương
mặt cô bắt cô nhìn vào mắt anh:
– Đừng có làm anh phải nổi giận khi anh cố quên những gì trong quá khứ.
Môi Lộc Tú tìm môi Nguyên Hạ trong nụ hôn cưỡng đoạt, mặc cho cô ngọ
nguậy đầu tránh. Đôi bàn tay Lộc Tú như gọng kềm chặt Nguyên Hạ và
bây giờ là anh cưỡng bức cô.
Nhật Thống đứng bật dậy khi nhìn thấy chiếc Ford của Lộc Tú đỗ lại trước
nhà, Lộc Tú xuống trước, anh nhìn thấy ngay Nhật Thống, nên vòng qua
mở cửa xe cho Nguyên Hạ:
– Nên nhớ em là của anh! Anh sẽ đập gãy giò nó nếu như em muốn về với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.