MƯA SA GIÔNG - Trang 81

Bin không phải con của anh, làm mọi cách để kéo em về với anh, em nên
thuận theo sự xếp đặt của anh.
Lộc Tú bế xốc Nguyên Hạ lên đi vào phòng, lý trí bảo Nguyên Hạ chống
lại Lộc Tú nhưng toàn thân cô nóng như lửa, lại một cảm giác khao khát ái
ân bừng bừng như lửa dậy, Nguyên Hạ xuôi tay để cho dục vọng chế ngự
cô ...
– Dượng!
Bận bịu với thằng Bin đang gào khóc, ông Lượm vừa đi vừa dỗ, thằng Bin
cứ gào lên đòi mẹ:
– Dượng đưa nó cho con!
Nhật Thống xớt thằng bé trên tay ông Lượm. Ông Lượm giật mình nhìn
thấy Nhật Thống mà như thấy ma:
– Ối! Xuống ... khi nào vậy?
Nhật Thống bế con, thằng bé được Nhật Thống bế, nín khóc ngay lập tức,
đưa tay sờ mặt Nhật Thống:
– Ba ... ba ...
Nhật Thống hơn con, lòng tràn ngập cảm xúc. Anh biết là Nguyên Hạ sẽ về
đây mà. Mười ngày qua anh cứ chờ mãi điện thoại của cô, nhưng không có
một lần. Nỗi nhớ con khiến anh tìm về đây. Đúng là Nguyên Hạ đã về đây.
Còn ông Lượm, nhìn thấy Nhật Thống thì bực mình, đúng hơn là ông sợ
nếu như Nguyên Hạ về với Nhật Thống, ông sẽ không được Lộc Tú cho
tiền nữa.
ông xẵng giọng:
– Mày xuống đây làm gì? Mẹ của mày đuổi mẹ con nó đi, xuống đây định
làm khổ nó nữa hả?
– Mẹ con không hiểu nên đuổi Nguyên Hạ đi, chứ Nguyên Hạ là vợ con,
thằng Bin là con của con làm sao con bỏ được hả dượng?
Ông Lượm lạnh lùng:
– Nó không còn là vợ của mày nữa, nó trở về với Lộc Tú rồi. Bây giờ thằng
Tú mua nhà cho nó ở. Mày trở về Sài Gòn đi.
Nhật Thống cau mày:
– Dượng nói cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.