MƯA SA GIÔNG - Trang 93

Cái lăn người của Nguyên Hạ đánh thức Chongsu, ông ta hỏi Nguyên Hạ
bằng tiếng việt lớ lớ:
– Gì vậy?
Nguyên Hạ lắc đầu. Cô định lấy áo mặc vào, nhưng Chongsu giữ -tay cô
lại:
– Đừng mặc! Ở lại đây, sáng tôi đưa về!
Nguyên Hạ nhìn ông ta, cố nén lòng căm giận:
– Lộc Tú đã lấy tôi để đánh đổi cái gì với ông vậy?
– Em thấy chiếc Land Curse chứ? Cũng khá đắt, nhưng để có em, tôi không
tiếc gì cả. Em thật tuyệt vời.

Nguyên Hạ cay đắng. Thì ra chiều nay Lộc Tú khoe với cô chiếc xe mới là
như thế, còn dùng chiếc xe này đưa cho cô đi một vòng thành phố mua
sắm. Cô đúng là ngây thơ, Lộc Tú chỉ xem cô như một món đồ.

Không thấy Nguyên Hạ nói gì, Chongsu đặt tay lên vai Nguyên Hạ:
– Em có cần biết Lộc Tú ở đâu không?
Ông ta kéo Nguyên Hạ lại bên cửa sổ, kéo tấm rèm ra chỉ vào bên dưới:
– Anh ta đang đợi em về, nhưng tôi muốn giữ em lại. Em nghĩ sao?
Nguyên Hạ nhìn xuống bên dưới, cô trông rõ Lộc Tú đang đứng tựa người
vào xe hút thuốc. Cô cười nhạt:
– Sao cũng được!
Nguyên Hạ trở lại giường nằm, trong lúc Chongsu điện thoại cho Lộc Tú:
– Anh về đi, Nguyên Hạ nói là sáng mới về.
Không cần nghe Lộc Tú trả lời, ông tắt điện thoại nhìn Nguyên Hạ:
– Tôi sẽ bảo bọc em nếu như em về với tôi.

Nguyên Hạ im lặng. Cô sống với ông ta hay với Lộc Tú, cũng chỉ một tên
gọi, món đồ giải trí cho họ. Nhưng nếu làm món đồ giải trí thì thà là cho
Chongsu hơn là cho Lộc Tú, con người này sẵn sàng hiến cô thành một
món hàng trao đổi. Bỉ ổi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.