MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 144

- Ta sẽ cho mi đấu với một người trong bọn ta, nếu mi thắng được, ta sẽ

thả mi không điều kiện, nhược bằng mi không thắng nổi, mi phải đền những
tội ác của mi, đừng hòng kêu ca gì nữa.

Phủ Thảo nghe Cẩm Hứa Chử nói, bây giờ cũng chẳng còn cách nào

thoát thân nữa, cứ nhận lời đấu võ, may ra có thắng chăng. Nghĩ vậy y liền
bảo:

- Được lắm. Đã lâu ta không tập dượt, để hôm nay ta hạ một tên của bọn

ngươi, cũng là một cách ôn lại võ nghệ.

Lời nói của Phủ Thảo tuy cứng rắn vậy, nhưng chính ra trong bụng hắn

thì nao núng lắm. Hắn biết bọn người dám cả gan cướp tù nhân giữa ban
ngày, lại dám bắt cóc cả quan phụ mẫu không phải là bọn tầm thường,
nhưng vốn là một kẻ gian hùng hắn phải tỏ ra bất khuất rồi sẽ liệu tính, kệ
đến đâu hay đó.

Ngay lúc ấy tất cả bọn Đẩu Phàn Khoái và Cẩm Hứa Chử đều đứng giãn

ra chung quanh chỗ nền nhà cũ rộng rãi dùng làm nơi diễn võ. Những ngọn
đuốc sáng rực soi chiếu khu rừng không kém chi ban ngày.

Tất cả mọi người đều đứng quanh nền nhà. Cẩm Hứa Chử bảo viên tri

phủ:

- Phủ Thảo, bây giờ ngươi muốn thi tài với người nào trong bọn ta?
Viên tri phủ không trả lời thẳng câu hỏi của Cẩm Hứa Chử, hắn bảo:
- Đấu võ là một chuyện, nhưng liệu lũ ngươi có giữ được lời hứa khi ta

thắng trận không?

Cẩm Hứa Chử đáp:
- Điều đó mi cứ yên tâm vì bọn ta là bọn anh hùng, đã nói ra một lời thì

muôn ngàn lạng vàng cũng không làm sai được, bây giờ cho ngươi chọn.

Phủ Thảo ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Để ta đấu với thằng Nguyễn Văn Lâm. Hôm nọ bắt được nó ta không

trị tội, khiến bọn ngươi cứu được nó, hôm nay ta quyết cho nó biết tay.

Nghe Phủ Thảo nói, Đẩu cười hà hà:
- Vâng, xin quan lớn ra tay, kẻ tù nhân này cũng muốn biết tay quan lớn

lắm! Quan lớn, mạng quan lớn đoản rồi, nên quan lớn mới đòi đấu với kẻ
hèn này. Nào, mời quan lớn ra tay trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.