MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 26

- Ai đứng trên đường đó, tránh ra cho các quan đi kẻo uổng mạng bây

giờ?

Hắn nói thật dõng dạc, hách dịch.
Nghe hắn hỏi, bác tôi cất tiếng cười ngạo mạn, rồi bảo:
- Các quan ghê nhỉ! Các quan muốn đi, xin các quan bỏ trâu bò đồ đạc

lại!

Tức cha chả là tức! Mấy lời khiêu khích của bác tôi làm nóng máu bọn

cướp. Tên tướng cướp nói:

- Đây không phải là chuyện đùa! Các ngươi có thật chặn đường các quan

không? Các ngươi là ai, sao tự dưng lại đi rước vạ vào mình vì một chuyện
không liên quan gì đến các ngươi?

Bác tôi đáp:
- Sao lại không liên quan! Bọn mi có biết ta là ai không. Ta là Xã Thúc,

khổ chủ đây. Thấy bọn mi vào cướp nhà ta, ta mở cửa cho bọn mi lấy, tránh
sự xung đột có hại cho ta và hàng xóm. Cha con ta đón chúng bây ở đây để
đoạt của lại. Khôn hồn, chúng mi bỏ của lại, ta tha cho mà đi!

- À ra mi là Xã Thúc, tên tướng cướp nói, bây giờ ta mới hiểu tại sao

không thấy cha con mi ở nhà chống cự với bọn ta! Mi đón bọn ta ở đây hả?
Giỏi thật! Bọn ta sẽ cho cha con mi biết tay.

Bác tôi cất tiếng cười. Có lẽ tên tướng cướp tức lắm. Hắn bảo:
- Mi cứ cười đi! Ta nói cho mi biết ta đến đây lần này chỉ cốt lấy của nhà

mi để báo thù cho đàn em hai chuyến trước đã bị mi hạ.

Bác tôi lại cười lớn và nói:
- Thế thì hay lắm! Trước ta đã hạ đàn em của mi, đánh cho chúng nó bị

thương, bữa nay lại được dịp hạ mi. Đã lâu bố con ta không có dịp thử lại
võ nghệ, hôm nay gặp bọn mi thật là may!

Bác tôi nói chưa dứt câu thì vút! Ngọn bút chì của tên cướp vừa phóng

tới, bác tôi khẽ né mình một chút thì lưỡi mai vèo đi ngang qua sườn.
Không tránh được ngọn đòn ấy bác tôi chắc thủng bụng mà chết!

Bác tôi tránh được ngọn bút chì của hắn, tên tướng cướp cười và nói lớn:
- Xã Thúc giỏi! Tiếng đồn quả không ngoa! Chẳng trách bọn đàn em của

ta chịu mi, nhưng này…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.