MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 29

nhưng vèo! Bác tôi đã thừa lúc tên tướng cướp đang đắc ý phóng một ngọn
bút chì nhằm giữa ống chân y. Y đã nhảy lên tránh được, và giữa lúc đó,
vút! Một ngọn lao ở đàng sau tên cướp nhắm giữa mặt bác tôi phóng tới!
Nghe tiếng gió, biết có đòn ngầm, bác tôi liền đưa lưỡi mai lên gạt ngọn lao
rớt xuống đất. Anh Quắc vác đại đao toan xông lên thì có tiếng ối trời ôi,
một trong hai người tuần đinh đã bị một đòn gió của địch. Một chiếc lao đã
được phóng trúng đùi anh tuần. Anh ngã xuống đất giãy giụa.

Có lẽ thấy bên mình hơi thất lợi, và thấy bên bọn cướp quá đông, bác tôi

gạt anh Quắc lùi trở lại đồng thời bảo bọn cướp:

- Thôi cho chúng bay đi!
Và bác tôi bảo hai con và người tuần tráng chưa bị thương dạt ra một

bên cho bọn cướp tiến.

Tên tướng cướp vẫy bọn đồng đảng đi, y lại bảo bác tôi:
- Xã Thúc! Ta khen cho nhà ngươi anh hùng, biết tiến, lui lắm.
Bác tôi không nói gì.
Ở đàng sau vẫn tiếng trống cửu liên, vẫn tiếng tù và rúc và vẫn những

tiếng hô “đánh!” vang trong bóng tối.

Bọn cướp đi trên đường cái ra mé sông. Đi tới đâu những ngọn hồng

quan của chúng chiếu sáng một góc đường tới đó. Chúng đi rất hùng dũng.

Dân làng và tuần tráng đã chứng kiến những ngón võ hiểm hóc của bọn

cướp cũng như của cha con bác tôi đều phải lắc đầu lè lưỡi trước những
ngọn đòn rùng rợn của đôi bên. Bác tôi có nhường cho bọn cướp đi cũng là
phải. Chúng đông hơn, lại toàn những tay có nghề ghê gớm cả. Chống cự
nữa sẽ không có lợi!

Bác tôi đứng nhìn bọn cướp đi, rồi hỏi các con:
- Thằng Ngạn bị thương có nặng không? Còn thằng Quắc hôm nay khá

đấy, nhưng bọn chúng đông quá, và thầy thấy nhiều thằng có nghệ lắm,
không phải như những toán cướp trước.

Anh Ngạn đáp:
- Thưa thầy, con chỉ bị ngọn mác sướt qua vai, chảy máu một chút. Chỉ

có anh tuần đinh Hổ bị đâm vào đùi hơi nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.