MÚA THIẾT LĨNH... NÉM BÚT CHÌ... - Trang 8

Ông cứ ngồi vậy, không nói chuyện với ai, mặc cho xe chạy mau hay

chậm, mặc cho đà xe làm xóc các hành khách, nhiều khi xô lại một phía với
nhau.

Chiếc xe bon bon đi, đi mau lắm, suốt đường trường. Những rặng cây

hai bên đường như thi đua nhau chạy, vùn vụt theo tốc lực của xe.

Lúc lên dốc, lúc xuống dốc, chiếc xe gầm lên nhưng vẫn vượt những

quãng đường trường rất nhanh nhẹn.

Chẳng mấy chốc xe đã qua Bến Cát. Xe đi luôn không ngừng. Chiếc xe

còn mới tốt, càng đi nhanh như có bộ càng khỏe ra.

Xe đi, đi mãi.
Xe đã tới quãng đường gần Đồng Xoài.
Anh lơ xe tự nhiên đóng chặt cửa sau lại và bảo hành khách:
- Quãng đường này nguy hiểm lắm, thỉnh thoảng thường có cướp. Xin

các ông bà ngồi im để xe chạy cho mau.

Rồi hắn quay lại cười hề hề vào mặt ông lão áo the khăn lượt và nói:
- Còn lão đồng chí có muốn hút thuốc lào xin mời đồng chí xuống để

chúng tôi chạy luôn.

Ông lão không nói gì, các hành khách cười ồ như muốn tán thưởng câu

khôi hài vô duyên của anh lơ.

Xe vẫn bon bon chạy.
Nhân anh lơ nhắc tới chuyện cướp, hành khách, để quên đường trường

và cũng để đánh lừa sự sợ hãi của mình, cùng nhau hết người nọ đến người
kia nhắc đến những chuyện cướp đường và chuyện những tên cướp đã bị hạ
khi gặp phải những tay can đảm và tài giỏi.

Trên xe, lúc đó có hai thanh niên trạc độ 25, 26 tuổi, người trông lực

lưỡng, khỏe mạnh. Nghe các bạn đồng hành nhắc đến những chuyện cướp
đường, hai anh chỉ mỉm cười. Rồi một anh vén tay áo lên bảo mọi người:

- Các ông, các bà đi xe cứ yên tâm! Có hai anh em chúng tôi đây! Bọn

cướp nào kém phúc đức thì trêu vào tay chúng tôi. Tôi không dám nói
khoác, một mình tôi chấp mười tên cướp.

Rồi anh lại chỉ anh bạn bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.