MÙA THU QUEN NHAU - Trang 104

Nói xong nàng nhìn Tú nói:
- Con đi lấy chổi quét mảnh vụn đi.
Tú vâng lời bước đi, Nhược Lan lại nói với Hồng:
- Anh nhớ đây là lần chót đó nhé.
- Nếu còn đến nữa thì anh không phải là người.
Hắn đếm xong số bạc trên tay rồi tròn mắt.
- Sao? Chỉ có mười ngàn thôi à?
- Nếu chê ít thì trả lại đây.
- Tôi đâu dám chê ít, nhưng chỉ ngại bấy nhiêu chủ nợ không chịu cho mà
thôi.
- Đi ngay đừng có lào xào nữa.
- Cám ơn.
Hồng vừa bước đi được vài bước thì bị Nhược Lan gọi giật ngược trở lại:
- Đứng lại.
Hắn làm tỉnh hỏi:
- Còn điều chi dặn dò nữa?
- Kỷ vật đâu?
- Nếu em không nhắc thì anh đã quên mất rồi.
Hồng móc túi lấy xấp ảnh đưa cho Nhược Lan rồi chuồn đi ngaỵ Tú từ
ngoài bước vào hỏi Nhược Lan:
- Thưa má, tại sao ông ấy cứ đến đây lấy tiền hoài vậy?
- Ông ấy là bà con xa đấy, nghèo rồi cứ làm lỳ, ngày xưa ông ta cũng khá
giả lắm, nhưng lúc giàu có không biết giữ gìn cho nên mới nghèo khổ như
vậy.
Tú loay hoay quét nhà. Mộng Linh từ trên lầu bước xuống trông thấy mảnh
vụn của bình hoa, cô ta sửng sốt:
- Sao bình hoa bể vậy má?
- Con Tú lỡ tay đánh rớt đó.
- Con đói rồi má ơi, chúng ta đi ăn cơm nào.
- Con đi ăn trước đi, má không đói.
- Giáo sư đâu hả má?
- Giáo sư đi thăm bạn bè rồi, Tú à, hai con đi ăn trước, bao giờ đói má mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.