MÙA THU QUEN NHAU - Trang 110

tay nàng rồi ôm vào lòng. Bây giờ hai người im lặng đi, dường như họ đang
lắng nghe tiếng nói của yêu đương.
- Anh Phàm, em sẽ mãi mãi là của anh, nếu ai thay lòng đổi dạ thì chết bởi
bom đạn.
- Em đừng nói bậy.
Thu Phàm bụm miệng nàng lại, mặt nàng đỏ và ôm chặt lấy chàng.
- Em có yêu anh thật không?
- Vâng.
- Nếu anh ăn thịt em thì em có thù ghét anh không?
- Không.
- Nếu chúng ta có con, em mong rằng con của chúng ta là trai hay gái?
- Trai, giống hệt như anh vậy.
- Không, là gái cơ, phải giống như em.
- Giống hai đứa chúng ta, như vậy khỏi phải nhường cho nhau.
Hai người cười xòa, thế là họ đã đắm chìm trong bể sâu ân ái...
Thu Phàm nhớ lại tới đây thì chàng như tỉnh mộng, chàng cảm thấy luống
cuống khó chịu. Nhưng Thu Hà thì lấy làm đắc ý, bước lại bàn kéo ngăn
kéo rút một điếu thuốc lá có đầu lọc. Nàng châm thuốc rồi phà một hơi khói
thật mạnh. Dường như nàng muốn trút hết tất cả tâm sự của nàng bay theo
khói thuốc.
- Hút một điếu thuốc nghe anh, anh đang nghĩ đến dĩ vãng đó hả?
- Anh đã gởi cho em nhiều phong thơ, nhưng những bức thơ ấy đều bị hoàn
lại.
- Em không ngờ sau khi về đến nhà, mới ngày thứ hai thì tại vùng Hán
Giang đã bị Cộng sản tấn công, nhà em bị chiến tranh tàn phá, rồi sau này
nhà em tản cư đến Đại Khưu, khi ấy em đã phát giác em có thai. Tình thế
bắt buộc em phải lấy chồng, và em không đủ can đảm trở lại Đài Loan nữa,
em không ngờ mới đây đã mười năm rồi.
Thu Phàm cười chua chát không trả lời.
- Em không bao giờ quên anh, hơn nữa em đã nuôi nấng con của anh lớn
khôn rồi.
- Xin em đừng nói thế, chúng ta xa cách nhau đã mười mấy năm rồi mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.