MÙA THU QUEN NHAU - Trang 111

- Anh không tin em sao?
- Anh lấy làm hổ thẹn con của mình mà gọi người khác bằng ba.
- Nhưng chồng em đã mắc bệnh huyết áp cao chết hồi năm ngoái rồi.
Thu Phàm dường như không mấy tin, chàng ngẩng đầu lên nhìn Thu Hà
thật lâu mà không nói năng chi hết.
- Em muốn nói với anh về chuyện Tiểu Phàm.
- Tiểu Phàm nào?
- Vì tưởng nhớ anh nên em đặt cho con cái tên là Tiểu Phàm.
- Chồng em có biết đứa con này không phải con ruột của ông ta không?
- Chồng em là một thương gia bán thực phẩm, ông ta chỉ biết có chất bổ
của thức ăn chứ không biết gì là tình yêu cả.
- Nhưng ông ta biết tính mà?
- Cái bào thai đâu phải nhất định là chín tháng mười ngày đâu, có khi sanh
non tháng thì sao?
-...
Thu Phàm trầm mặc thật lâu, trước mắt chàng là một số vấn đề phức tạp,
dường như những vấn đề đó đang chờ đợi chàng giải quyết, chờ chàng định
đoạt. Những vấn đề đó chàng chưa từng mơ tưởng tới, nhưng nó là sự thật.
Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, Thu Hà vội dụi tắt thuốc lá rồi đi
nhấc điện thoại lên nghe.
- Thu Hà đó hả?
- Vâng, sao? ông ta tối nay về Nhật bản à? Sao ban đầu nói ngày mai mới
đỉ Tôi không rảnh tiễn đưa ông ta đâu nhé. Tại sao ông mời tôi dùng cơm
chiều mà không báo cho tôi biết trước? Hiện giờ nhà tôi có khách tôi không
thể đi ăn cơm với ông được.
Nghe Thu Hà nói chuyện với người đàn ông ở bên kia đầu giây, Thu Phàm
vội đứng dậy nói:
- Nếu em bận thì cứ đi, để khi khác anh trở lại cũng chả sao cả.
- Xin lỗi ông đợi tôi một tí nhé.
Thu Hà bịt ống lại nói:
- Ông cố vấn kỹ thuật người Nhật của công ty chúng tôi tối nay về nước,
ông quản lý công ty mời em ăn cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.