MÙA THU QUEN NHAU - Trang 140

- Bộ con giới thiệu cho nó phải không?
- Không má à, con ít chơi chung với nó, gia đình nó giàu có, đi học có xe
hơi đưa rước, con nhỏ hay làm bộ làm tịch lắm.
- Vậy tại sao?..
Nhược Lan vừa đi vừa suy nghĩ, xuống tới dưới lầu gặp Thu Hà và Tiểu
Phàm, nàng lễ phép gật đầu chào.
- Xin lỗi giáo sư vừa mới ngủ cho nên không tiện gọi.
Dứt lời Nhược Lan cũng ngồi xuống ghế và đưa mắt quan sát hai mẹ con
Thu Hà
- Nghe Mộng Linh nói em là bạn học của nó phải không?
- Vâng ạ, cháu từng trông qua bác một lần trước bác đến trường tìm Mộng
Linh, mấy đứa bạn học đều khen bác đẹp gái.
- Đẹp cái gì cháu ơi, bác đã già rồi.
Nhược Lan lại nhìn Thu Hà nói:
- Thưa chị tìm giáo sư có chuyện chi, tôi có thể chuyển lời lại cho giáo sư
không ạ?
Thu Hà tuy không vui nhưng cũng cười nhợt nhạt nói:
- Đã nhiều năm không gặp, hôm nay tôi đến thăm ông ta.
- Thế à.
- Nhưng tại sao giờ này ông ta mới ngủ?
- Có lẽ tại đêm hôm thức khuya viết truyện cho nên bị cảm rồi thì phải.
Thu Hà thở dài:
- Tôi không ngờ ông ấy lại là nhà văn. Thưa bà ông nhà làm việc ở đâu ạ?
- Tôi không có chồng.
Thu Hà ngơ ngác, tại sao đã có con gái lớn như thế mà bà ta lại nói không
có chồng. Nghĩ lại lời nói của mình Nhược Lan đỏ mặt, rồi nàng vội nói
lảng:
- Nghe Mộng Linh nói ba của Tiểu Phàm làm ăn to lắm có đúng như vậy
không bà?
- Nhà tôi mất rồi chị à.
- Xin lỗi chị nhé.
Nhược Lan cũng lấy làm lạ khi nghe Thu Hà nói chồng mình chết mà trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.