MÙA THU QUEN NHAU - Trang 161

Anh từng bôn ba vạn lý
Chỉ vì em, để gặp em
Không gặp em lòng anh chưa chết
Anh sợ chúng ta không thể gặp nhau
Bây giờ chúng ta đã tương phùng
Gặp nhau, lòng đã mãn nguyện
Tình yêu ơi, hãy trở về với đại dương
Tình yêu ơi, chúng ta đều là bọt nước.."
- Thu Phàm anh có tâm sự phải không?
- Không, anh cảm thấy cuộc đời quá kỳ diệu, trước kia anh có linh cảm
rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau, điều mơ ước đó nay đã thực hiện, nhưng sau
khi gặp nhau thì lòng anh đã chết.
- Tại sao?
- Chiến tranh ở vùng bình nguyên Hán Giang tại Hàn Quốc bùng nổ vào
tháng bảy năm 1952, nhưng em đi lấy chồng tháng năm năm ấy.
- Anh đã biết em nói dối anh tại sao anh không lật tẩy em từ lúc ban đầu?
- Việc gì của quá khứ đừng nên nhắc lại làm gì. Lần thứ hai gặp em, em nói
đến Tiểu Phàm, anh nhận thấy nó là cốt nhục của anh, bởi thế anh sẵn sàng
tha thứ cho những lời giả dối của em.
- Thú thật với anh khi ấy là như thế này...
- Anh biết, em không có lỗi, có lỗi là lỗi ở thượng đế, vì thượng đế đã ban
cho loài người quá nhiều dục vọng.
- Em xin anh đừng nghĩ tới quá khứ, vì chúng ta hãy còn tương lai.
Thu Phàm cười:
- Đúng, chúng ta vẫn còn tình bạn cao quý.
Gió biển càng lúc càng thổi mạnh hơn, sóng biển ào ào như muôn quân vạn
mã đang xông pha ngoài trận mạc. Hai người đứng ở bãi biển mặt hướng ra
vùng biển trời mênh mông, chân trời vô tận kia và mặt biển tiếp liền nhau.
Trên mặt biển có vài cánh buồm đang phiêu bạt. Đứng trước biển khơi con
người trở nên vô cùng nhỏ bé.
Thu Phàm nhớ lại những lá thư mà Thu Hà gởi cho chàng ngày xưa, chàng
hỏi nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.