MÙA THU QUEN NHAU - Trang 39

- Đêm thu mơ mộng lắm, tôi cùng với giáo sư ra ngoài dạo mát một tí nhé.
- Bà thích mùa thu à?
- Vâng.
Thu Phàm khép cánh cửa lại rồi hai người cùng đi ra ngoài. Nhược Lan nói:
- Gió thu hiu hắt dể khiến người ta buồn, nhưng mùa thu khí trời mát mẻ,
dễ khiến cho tâm tình con người cởi mở hơn.
- Ở vào hoàn cảnh thanh vắng như thế này thử hỏi tại sao tâm tình không
cởi mở?
Câu hỏi thật khó trả lời, lòng của Nhược Lan có trăm ngàn điều muốn nói
nhưng không thể thốt ra được. Chính Thu Phàm cũng nhận thấy điều đó,
chàng đã đọc thấy cái tâm trạng của nàng. Hai người đi xuống lầu rồi băng
ngang qua phòng khách, ra ngoài hoa viên, lúc bấy giờ một cơn gió hắt hiu
thổi lại, khiến cho lòng người thấy sảng khoái. Hai người cùng đi tới trước,
vài con đom đóm bay ngang đầu họ, tai họ nghe tiếng tỉ tê của côn trùng,
đồng thời họ cũng nghe thấy tiếng nước từ dưới hồ phun lên rồi rơi xuống
mặt hồ, và tiếng chân của hai người nữa. Hai người đều giữ im lặng, không
ai nói một lời, dường như họ không nỡ phá tan bầu không khí vắng vẻ đó
thì phải. Họ từ từ đi tới, rồi tự nhiên hai người đi đến chỗ con đường mòn
quanh núi giả hồi nào mà họ không haỵ Đứng trước cảnh vật này Thu
Phàm cảm thấy ngây ngất. Màn đêm quyến rũ lòng người biết mấy, mùi
hoa ngào ngạt biết mấy, cảnh vật dễ khiến người ta hoài tưởng, dễ khiến
người ta nghĩ tới cuộc đời, nghĩ ngợi đến những tình cảm mông lung.
- Thưa giáo sư...
- Bà gọi tên tôi được rồi hay xưng hô bằng cách khác chớ đừng gọi giáo sư
nữa.
- Như vậy anh cũng gọi tôi là Nhược Lan mà đừng gọi bà nữa nhé.
- Tôi e như vậy vô lễ quá.
- Anh là thầy của Mộng Linh, nhưng anh với tôi coi nhau như bạn bè được
không?
- Vâng, tôi chấp nhận.
Nhược Lan thẫn thờ một chút rồi ngước mặt lên cười, nụ cười của nàng thật
cởi mở. Nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.