MÙA THU QUEN NHAU - Trang 40

- Tiếng xưng hô chỉ là một đại danh từ, nhưng nó có thể khiến cho đôi bên
gần gũi hơn.
Thu Phàm gật đầu, Nhược Lan nói:
- Tôi rất thích mùa thu.
- Nhưng mùa thu khiến cho người ta có một cảm giác thê lương.
Thu Phàm dừng chân dưới một gốc cây bạch lê, lá cây thưa thớt che trên
mái đầu, ánh trăng chiếu từng đốm một trên thân hình cao gầy của chàng.
Đêm nay chàng mặc áo sơ mi xanh lam và quần tây sọc, trông rất lịch sự và
đẹp trai: rolling eyes:
- Tại sao anh đặt tên Thu Phàm nghe thi vị quá vậy?
- Theo sự cắt nghĩa của tôi, Thu Phàm có nghĩa là một kẻ phàm phu tục tử
trong mùa thu, nhưng khi đặt tên cho tôi ba tôi có giải thích thế này: phàm
có nghĩa là bất bình phàm, tức là không tầm thường.
Nhược Lan lặng lẽ nghe chàng giải thích, Thu Phàm nói tiếp:
- Có lẽ cái tên đã quyết định vận mệnh cho một người, vận mệnh của tôi
cũng bi đát như tên của tôi vậy.
- Theo tôi anh đã hưởng được một mùa thu khônng tầm thường rồi phải
không?
Thu Phàm lắc đầu cười chua chát:
- Tôi chỉ ước ao được như lời cô vừa nói.
Nhược Lan lúc này không nói gì nữa mà lặng lẽ nhìn Thu Phàm, hai người
bốn mắt nhìn nhau như điện chạy qua cơ thể mỗi người, hai kẻ đều cảm
thấy hồi hộp. Thật lâu sau Nhược Lan mới như chợt tỉnh hỏi:
- Anh không lạnh sao?
Hỏi là hỏi thế, nhưng chính Nhược Lan cũng chẳng rõ tại sao mình hỏi vậy.
- Không, nếu cô cảm thấy lạnh thì cô vào trong trước đi, để tôi lang thang
ngoài này một lát nữa, vì đêm nay ánh trăng mê hoặc lòng người lắm.
- Vâng, để tôi đi lên lầu coi con Mộng Linh nó đi ngủ chưa?
Thu Phàm nhìn bóng lưng của Nhược Lan, ánh lưng đó chập chờn dưới
bóng trăng huyền ảo, chàng cảm thấy nàng đẹp như một bà tiên. Đi được
vài bước Nhược Lan quay đầu lại, Thu Phàm nhìn thấy mấy giọt nước mắt
lung linh trên mặt nàng. Sau cùng nàng bước vội đi vào nhà. Vừa bước vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.