MÙA THU QUEN NHAU - Trang 56

Nhược Lan nhìn Thu Phàm:
- Thật hả?
Thu Phàm nói:
- Cô bé có trí nhớ tốt, nếu chịu khó học hành thì khá lắm.
Nhược Lan cười:
- Thôi con đi ăn cơm, ừ giáo sư có cần nghỉ mệt một chút không, hay là...
- Tôi chả sao cả, chẳng biết Mộng Linh có mệt không?
- Con không mệt đâu má.
- Không mệt thật hả? Má muốn nhờ giáo sư ôn tất cả bài vở của con học
trong tuần này.
- ý chết.
Mộng Linh trố mắt, nàng nhớ rõ hồi nãy Tú có nói với nàng là chiều nay
má nàng mời đi xem xinê mà tại sao bây giờ má nàng lại nói như thế, nàng
cảm thấy rụng rời nói:
- Má làm như giáo sư sẽ đi khỏi đây nay mai không bằng chiều thứ bảy
cũng bắt người ta ôn bài.
- Con đi ăn cơm trước đi rồi lát nữa má sẽ cho con biết sau.
Nhược Lan nháy mắt với Thu Phàm, hai người hiểu ý nhau cười. Mộng
Linh trông thấy trề môi nói:
- Con không chịu đâu, má kỳ ghê.
- Kỳ cái gì? Hồi nãy má bảo con ăn cơm rồi má sẽ cho biết sau chớ có gì
đâu mà kỳ?
- Bây giờ em chỉ trông cậy vào giáo sư thôi, xin giáo sư đừng nhốt em ở
nhà chiều thứ bảy tội nghiệp.
Bỗng Thu Phàm lắc đầu:
- Chẳng biết tại sao cô bé ghét học hành đến thế?
Đợi Mộng Linh đi vào phòng ăn Nhược Lan mới ngồi xuống salon nói:
- Hồi nhỏ cháu học khá lắm, đến khi lên trung học thì càng ngày càng tệ,
nhất là năm học tú tài cháu chỉ thích đi chơi thôi.
- Phải hướng dẫn từ từ mới được.
Trong khi Thu Phàm và Nhược Lan nói chuyện với nhau thì Mộng Linh
cũng vừa ăn vừa suy nghĩ, nàng cho rằng nếu đi chung với hai người lớn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.