MÙA THU QUEN NHAU - Trang 99

QUỲNH DAO

Mùa Thu Quen Nhau

Chương 17

Thu Hà có gởi một lá thơ đến địa chỉ cũ của Thu Phàm, và được ở đó
chuyển đến nhà Nhược Lan đại ý của lá thơ đó nói rằng, xa cách nhau đã
mười năm rồi, đôi bên chả có thơ từ cho nhau, bây giờ tình cờ gặp lại, đó
cũng là duyên phận chi đấy. Đã trải qua nhiều năm chinh chiến tại quê nhà,
gia đình sống lưu lạc khắp nơi, nỗi nhớ nhung không sao kể xiết. Giờ đây
tình cờ gặp ở Đài Loan này vui mừng khôn tả. Hôm trước có mời đến nhà
chơi nhưng chẳng biết sao đến hôm nay vẫn chưa thấy đến, có lẽ cũng bận
việc chi đó, cho nên viết thơ nầy hẹn đúng sáu giờ chiều ngày nọ tháng nọ
gặp mặt nhau ở Nam Kinh Đại Tửu Lầu, nếu không tiện thì điện thoại trả
lời cho số điện thoại đính kèm.
Đọc thơ xong chàng thẫn thờ một hồi lâu, chàng thầm nghĩ, chẳng biết
mình có nên đến đó để gặp lại Thu Hà không? Hôm nay là ngày chủ nhật,
chàng nhìn đồng hồ đã bốn giờ chiều rồi. Họ vừa từ ô Lai trở về thì Tú đưa
phong thơ đó cho chàng, khi ấy chàng cảm thấy có phần mỏi mệt nên nằm
xuống giường định dưỡng thần một lát, nhưng nằm trằn trọc mãi mà không
tài nào nhắm mắt được, chàng cứ nghĩ mãi chẳng biết mình nên gặp Thu
Hà như thế nào đây. Cuối cùng chàng nhìn đồng hồ thì thấy đã sáu giờ.
Chàng lật đật ngồi dậy thay bộ đồ lớn rồi đứng trước gương chải đầu.
Người trong gương có phải là Thu Phàm ngày xưa không? Ở đuôi mắt đã
có những đường nhăn đuôi cá. Chàng tự cảm thấy mình đã đứng đắn và
trầm lặng hơn ngày xưa nhiều, người đàn ông ở vào lứa tuổi trung niên đã
có cái phong độ của họ. Khi chàng vừa bước xuống lầu thì đụng đầu cô Tú,
nàng hỏi ngay:
- Giáo sư đi phố đó hả?
- Vâng, bà và Mộng Linh chắc đã nghỉ hết rồi chứ?
- Má có dặn sáu giờ rưỡi dọn cơm xong hãy gọi má thức.
- Vậy em nói lại với má rằng tối nay thầy bận đi tìm người bạn cho nên
không ăn cơm, ở nhà khỏi phải đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.