MÙI HƯƠNG - Trang 154

sức sắp xếp lại cái chòi không cửa sổ đậm mùi dễ chịu của phân cừu để lâu
và cỏ khô. Hôm sau gã bắt đầu làm việc cho Madame Arnulfi.
Lúc này đang mùa thuỷ tiên. Madame Arnulfi cho trồng hoa trên những
thưở đất nhỏ riêng của bà trong cái lòng chảo phía dưới thành phố hoặc
mua lại từng lố[1] của nông dân mà bà cò kè từng nửa xu một. Hoa đã được
đem đến xưởng bằng giỏ từ sáng sớm tinh mơ, đổ thành đống hàng chục
nghìn cái hoa thơm mà nhẹ bẫng này. Trong khi đó Druot hâm lỏng mỡ heo
và mỡ bò thành một thứ nước lỏng sền sệt trong một cái nồi to tướng, rồi
trong lúc Grenouille không ngừng quấy đều bằng một cái khuấy dài như cái
chổi thì hắn không ngừng đổ hoa vào đấy. Hoa nổi chừng một giây trên mặt
nồi, trông như những con mắt trợn trừng kinh hoàng chờ chết, rồi tái lại khi
bị cây khuấy khoắng xuống dưới và bị mỡ ấm bọc lại. Gần như ngay lúc ấy
chúng nhũn ra, héo đi và chắc cái chết đến với chúng khá nhanh nên chúng
không có lựa chọn nào khác hơn là trút hơi thở dài thơm tho cuối cùng của
chúng vào chính cái môi trường làm cho chúng chết đuối, bởi vì Grenouille
càng xoáy xuống nhiều hoa bao nhiêu thì mỡcàng thơm bấy nhiêu, gã quan
sát điều này với một sự thích thú không sao tả được. Không phải những hoa
chết tiếp tục toả hương trong mỡ mà chính mỡ đã chiếm đoạt mùi hương
của hoa.
Thỉnh thoảng nước mỡ trở nên quá đặc, họ phải đổ gấp vào một cái rây lớn,
lấy ra những xác hoa không hồn, thay hoa tươi vào đấy. Rồi lại đổ hoa vào,
lại khuấy, lại rây; suốt ngày như thế không nghỉ vì công việc không cho
phép chậm trễ, cho đến khi xẩm tối khi tất cả đống hoa đã vào nồi. Bã hoa
không bỏ đi vì không có gì bỏ phí cả. Chúng được tưới nước sôi rồi cho
vào máy ép, vắt đến giọt cuối cùng, cũng được một thứ dầu thơm nhè nhẹ.
Nhưng phần lớn mùi thơm, cái hồn của cả một biển hoa, nằm lại trong nồi,
bị bọc kín và bảo quản trong cái khối mỡ trắng xám trông chẳng đẹp mắt tí
nào đang từ từ đặc lại.
Hôm sau cái quy trình được gọi là ngâm bấy này lại tiếp tục; lại hâm nồi
lên, mỡ chảy ra và lại cho hoa vào. Nhiều ngày liền như thế, từ sáng đến
tối. Công việc rất mệt nhọc. Tối đến khi Grenouille lảo đảo bước về lều thì
tay gã như thể đeo chì, hai bàn tay rộp lên còn lưng thì đau như dần. Druot

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.