MÙI HƯƠNG - Trang 212

ngửi thấy cái nước hoa ấy toả nhanh như gió, chế ngự mọi người quanh gã,
không cưỡng lại được, thì cũng chính lúc ấy tất cả sự kinh tởm con người
lại cuộn lên trong gã, làm ô uế mọi vinh quang khiến gã chẳng những
không thấy gì vui mà cũng chẳng mảy may toại ý. Trong cái khoảnh khắc
của sự thành công thì nỗi khát khao được con người yêu thích trở nên
không thể chịu đựng nổi vì gã không yêu họ, gã ghét họ. Gã chợt hiểu rằng
gã không bao giờ tìm thấy thoả mãn trong tình yêu, mà chỉ có thể trong thù
ghét, ghét người và bị người ghét.
Nhưng sự thù ghét gã dành cho con người không được con người đáp lại.
Lúc này gã càng ghét họ thì họ lại càng tôn sùng gã bởi vì họ không cảm
nhận được gì từ gã ngoài cái tinh hoa vay mượn, cái mặt nạ mùi của gã, cái
nước hoa ăn cướp của gã. Mà cái nước hoa tuyệt diệu này đáng hâm mộ
thật.
Gã chỉ muốn tiêu diệt cái bọn người ngu xuẩn, hôi hám, trở thành dâm ô
này ra khỏi mặt đất, y như trước kia đã tiêu diệt những mùi lạ ở cái vương
quốc trong tâm hồn u tối của gã. Gã mong họ nhận ra rằng gã ghét họ biết
mấy, bởi vì đó là cái tình cảm thật duy nhất của gã, để họ ghét gã và cũng
muốn tiêu diệt gã như đã định lúc đầu. Gã muốn được bộc lộ một lần trong
đời. Gã muốn được một lần bộc lộ cõi lòng như mọi người khác, họ bộc lộ
tình yêu và sự tôn kính ngu xuẩn còn gã bộc lộ sự thù ghét. Một lần, chỉ
một lần duy nhất thôi, gã muốn rằng sự hiện hữu thật sực của gã được ghi
nhận sự thù ghét, cái tình cảm thật duy nhất của gã, được đáp lại.
Nhưng chẳng được gì. Không thể được gì. Hôm nay lại càng không. Vì gã
đã nguỵ trang dưới lớp nước hoa tuyệt diệu nhất thế gian. Dưới nó gã
không có bộ mặt nào cả ngoài sự không mùi hoàn toàn. Gã cảm thấy nôn
nao vì chợt thấy sương mù bốc lên trở lại.
Giống như thời kỳ còn ở hang, khi ngủ trong trái tim của sự tưởng tượng,
sương mù bỗng bốc lên trong giấc mơ, cái sương mù khủng khiếp của
chính mùi gã mà gã không thể ngửi ra vì chính gã không có mùi. Như thời
ấy, gã kinh hoàng tột cùng, tin rằng sẽ chết ngộp. Nhưng giờ đây là sự thật
trần truồng, không chỉ là mơ, là ngủ như xưa. Và gã cũng không một thân
một mình như thời ở hang mà đứng trên quảng trường, trước mặt cả vạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.