MÙI HƯƠNG - Trang 210

nao, chúi người ra phía trước, trán va phải đầu gối, cái mũ xanh lá cây to
bằng bàn tay rơi ra khỏi đầu, lăn lông lốc, nhưng ngài đâu có nôn nao, lần
đầu tiên trong đời ngài được đắm mình trong sự say mê đạo giáo vì một
phép lạ xảy ra trước mắt mọi người: chính Đức Chúa Trời đã ngăn chặn
bàn tay của viên đao phủ kia khi Người tiết lộ cho hắn biết cái kẻ bị coi là
giết người trước bàn dân thiên hạ kia là một thiên thần. Ôi một sự kiện như
thế vẫn xảy ra trong thế kỷ thứ 18 này. Người thật vĩ đại biết bao! Còn cái
kẻ đã tuyên cáo rút phép thông công mà chẳng hề tin, chỉ cốt để trấn an dân
chúng, kẻ ấy mới hèn hạ làm sao! Ôi kiêu ngạo! Ôi thiếu lòng tin! Để rồi
giờ đây Người làm phép lạ! Ôi quả là ân sủng khi thân làm giám mục mà
được Người trừng trị bẽ bàng mà tuyệt diệu, nhục nhã mà ngọt ngào như
thế.
Trong khi đó đám dân chúng đàng sau rào chắn càng buông thả trắng trợn
hơn nữa theo cái tình cảm mê say kỳ quái do sự xuất hiện của Grenouille
gây ra. Ai mới thoạt nhìn gã đều cảm thấy tội nghiệp và xúc động thì giờ
đây không che giấu sự thèm muốn, ai mới đầu thán phục và thèm muốn thì
giờ đây trở nên ngây ngất. Mọi người đều cho rằng cái gã đàn ông trong cái
áo khoác xanh kia là kẻ đẹp đẽ nhất, quyến rũ nhất, hoàn toàn nhất mà
người ta có thể hình dung được: gã như thể là hiện thân của Chúa Cứu Thế
đối với các nữ tu sĩ, là Chúa tể rực rỡ của Bóng tối đối với các đỗ đệ satan,
là Đấng Tối Cao đối với những bậc trí giả, là Hoàng tử trong chuyện thần
thoại đối với những cô gái, là cái hình ảnh lý tưởng của chính họ đối với
đám đàn ông. Ai nấy đều thấy gã như biết được và nắm được chỗ nhậy cảm
nhất của mình, gã điểm trúng cái trung tâm tình dục của họ. như thể gã có
cả vạn bàn tay vô hình đặt lên bộ phận “quý” của vạn người quanh gã, ve
vuốt nó đúng cái cách mà mỗi người, dù đàn ông hay đàn bà, thèm khát
nhất trong sự tưởng tượng bí mật của mình.
Hậu quả là cuộc hành quyết dành cho tên tội phạm ghê tởm nhất thời bấy
giờ biến thành cơn cuồng lạc lớn nhất mà thế giới từng được chứng kiến từ
thế kỷ thứ hai trước Công nguyên đến nay. Đúng là địa ngục.
Grenouille đứng đó, cười. Hay đúng hơn, những người nhìn gã thấy có vẻ
gã đang có một nụ cười vô tội nhất, đáng yêu nhất, duyên dáng nhất đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.