MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 166

chủ chiếc xe đó đã bước vào Viện bảo tàng Tự nhiên học. Vì được ngài
dặn trước về trình độ nghề nghiệp thành thạo của đối tượng được theo
dõi, tôi đã quyết định không đưa một, hai khách tham quan vào Viện
bảo tàng để bám đuôi hắn. Điệp viên Inde của tôi được lệnh dẫn một
tốp học trò lớp sáu vào học bài sinh vật trong Viện bảo tàng. Kết quả
quan sát của Inde cho phép xác định chắc chắn rằng đối tượng kia
không tiếp xúc với bất cứ người lạ mặt nào. Tôi xin gửi kèm theo đây
bản biểu đồ những vật trưng bày mà đối tượng dừng lại xem lâu hơn
những vật khác. Đối tượng rời Viện bảo tàng qua cửa phụ dành riêng
cho các nhân viên Viện bảo tàng vào hồi 13 giờ 04 phút.

B-192.”

Müller giấu báo cáo vào trong cặp rồi nhấc ống nghe lên.

– Müller, – y trả lời. – Tôi nghe đây.

– Đồng chí Schellenberg xin gửi lời chào đồng chí Müller, – Cục

trưởng Cục tình báo chính trị nói đùa. – Hay là ông bạn thích tôi gọi ông
bạn là “Mr.” hơn?

– Tôi thích người ta gọi tôi là “Müller” hơn cả, – kẻ cầm đầu Gestapo

đáp. – Nghe có vẻ kiên quyết, khiêm tốn và ý nhị... Tôi nghe anh bạn nói
đây.

Schellenberg lấy bàn tay che ống nghe và nhìn Stierlitz. Anh nói:

– Vâng, cứ hỏi thẳng. Nếu không, ông ta sẽ chuồn đi như một con

cáo...

– Ông bạn ơi, – Schellenberg nói, – Stierlitz có đến chỗ tôi, ông bạn có

lẽ còn nhớ anh ấy chứ? Nhất định rồi. Anh ấy đang bối rối, không rõ bọn
tội phạm nào theo sát anh ấy, mà anh ấy chỉ sống có một mình ở giữa rừng,
hay là anh ấy bị người của ông bạn bám đuôi. Ông bạn có thể giúp chúng
tôi xác định việc đó hay không?

– Anh ấy đi xe gì? – Müller hỏi và lấy hai bản báo cáo từ trong cặp ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.