MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 247

– Kể cũng phải... Điều đó có nói đến trong bức thư mật mã mà ông

vừa chuyển cho tôi. Chúng ta sẽ nghĩ cách tổ chức công việc đúng đắn hơn.
Bây giờ thì ông...

– Trở về khách sạn, nằm xuống giường và ngủ một giấc thật đẫy mắt...

– Không... Tôi muốn nói đến... Công việc của ông...

– Đầu tiên phải ngủ một giấc cho đẫy mắt đã, – Pleischner nói. – Tôi

mơ ước được ngủ một, hai, ba ngày liền, rồi sau mới bắt đầu nghĩ đến công
việc. Toàn bộ bản thảo tôi đều để lại ở Berlin... Nhưng được cái là tôi nhớ
gần như thuộc lòng các bài viết của tôi…

Gã đàn ông cầm tấm hộ chiếu Thụy Điển của Pleischner và cẩu thả

ném xuống bàn.

– Hai giờ chiều ngày kia ông hãy đến đây mà lấy lại hộ chiếu. Chúng

tôi sẽ tự đi đăng ký ở lãnh sự quán Thụy Điển. Nói đúng hơn là chúng tôi
sẽ cố gắng đăng ký cho được: bọn Thụy Điển tồi tệ lắm, càng ngày chúng
nó càng càn dỡ.

– Ai kia? – Pleischner không hiểu.

Tên nhân viên Gestapo húng hắng ho – hắn đã bỏ vai kịch đang đóng,

và để bù lại thiếu sót vừa phạm phải, hắn châm thuốc lá, hút một hơi dài,
thở khói ra rồi mới trả lời:

– Bất cứ ai từ bên Đức sang đây đều bị bọn Thụy Điển coi như là điệp

viên quốc xã. Bọn họ không cần phân biệt anh là một người Đức như thế
nào – là nhà yêu nước chiến đấu chống Hitler, hay là nhân viên Gestapo thì
cũng thế cả thôi. Bởi vậy, cần phải hết sức thận trọng.

– Người ấy không bảo tôi đến đăng ký ở lãnh sự quán Thụy Điển...

– Những điều tôi nói với ông đều có viết trong thư.

“Chủ của hắn ở Berlin, – tên nhân viên Gestapo nghĩ bụng, – điều đó

đã rõ, chính hắn chẳng nói rằng hắn để lại các bài viết ở bên ấy đấy thôi.
Nghĩa là bọn ta sẽ tóm được một tên ở Berlin... Đó là một thành công lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.