MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 248

Có điều là không nên vội vàng, – hắn nhắc lại với bản thân hắn, – có điều
là không nên vội vàng”.

– Xin cảm ơn ông, – Pleischner nói và đứng dậy. – Món cà-phê này

ngon thật, uống với nước trắng lại càng ngon hơn.

– Ông đã báo tin cho đồng chí ấy biết rằng ông đã đến nơi an toàn

chưa, hay là ông muốn để tôi làm việc đó?

– Ông có thể báo tin cho người ấy qua các đồng chí của mình à?

“Thằng này là một tên cộng sản, – tên nhân viên Gestapo thầm nhận

xét. – Vớ được món bở rồi!”

– Vâng, tôi sẽ làm việc đó qua các đồng chí của tôi. Còn ông, về phía

mình, cũng phải thông báo cho đồng chí ấy biết... Và nên làm gấp...

– Tôi định làm việc đó ngay ngày hôm nay, nhưng không thấy ở chỗ

nào có bán loại tem thư mà tôi cần dán lên bưu ảnh để gửi đi.

– Ngày kia tôi sẽ chuẩn bị cho ông loại tem cần thiết nếu không đâu có

bán. Loại tem ấy vẽ hình gì?

– Chinh phục Mont Blanc... Màu xanh. Nhất thiết phải là màu xanh.

– Được rồi, ông có mang bưu ảnh đấy không?

– Không. Tôi để ở khách sạn.

– Dở quá. Không nên để bất cứ cái gì ở khách sạn. Ông là người nước

ngoài, người ta có thể khám xét đồ đạc của ông. Sao ông lại có thể thiếu
thận trọng đến thế nhỉ?

– Không sao, – Pleischner đáp, – đó là loại bưu ảnh bình thường, tôi

đã mua một chục chiếc như thế ở Berlin. Còn nội dung lời văn thì tôi nhớ
thuộc lòng, cho nên không có gì thiếu sót cả...

Lúc bắt tay Pleischner ở ngoài cửa, gã đàn ông nói:

– Cẩn thận và cẩn thận, đồng chí ạ. Đồng chí nên nhớ rằng sự yên tĩnh

ở đây chỉ là bề ngoài đấy thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.