MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 38

| Chương 2 |

Stierlitz định bụng rằng hôm nay anh sẽ nghỉ việc sớm hơn một chút,

để từ phố Hoàng tử Albrecht đánh xe đến Nauen: ở đấy, trong cánh rừng,
giữa ngã ba đường có một tiệm ăn nhỏ của Paul. Cũng như một năm hay
năm năm về trước, con trai của Paul là Thomas cụt chân không hiểu bằng
cách nào vẫn xoay được khoản thịt lợn để thết các khách hàng quen của
mình món bắp cải bọc thịt hầm, hay ít nhất thì cũng có món sốt-vang thỏ ăn
với củ cải ngâm giấm.

Những lúc máy bay không ném bom, tưởng như chẳng có chiến tranh

gì cả, bởi lẽ, hệt như ngày xưa, chiếc máy thu thanh quay đĩa vẫn hoạt động
và cái giọng trầm của Bruno Warnke vẫn hát: “Ôi, cảnh Mogelsee đẹp biết
chừng nào...”

Nhưng Stierlitz thế là không nghỉ việc sớm hơn được. Holtoff làm bên

Vụ IV của Gestapo ghé lại chỗ anh và nói:

– Tôi hoàn toàn rối trí mất rồi. Hoặc là thằng tù của tôi bị bệnh tâm

thần, hoặc là phải chuyển nó sang bên cơ quan tình báo của các anh, bởi vì
nó ăn nói hệt như bầy lợn Anh-cát-lợi đang kêu gào trên đài phát thanh vậy.

Stierlitz đi sang phòng làm việc của Holtoff và ngồi ở đó đến bẩy giờ

tối để nghe những lời lẽ điên khùng của một nhà thiên văn học bị Sở
Gestapo ở Wannsee bắt ngày hôm kia. Ông ta đi rải những tờ truyền đơn do
chính tay ông ta viết. Mỗi tờ có một nội dung khác nhau. Holtoff đẩy về
phía Stierlitz cả một tập. Stierlitz bắt đầu chọn các tờ giấy xé từ vở học sinh
ra, trong đó có ghi: “Hỡi những người Đức! Hãy mở mắt ra! Bọn thủ lĩnh
mất trí của chúng ta đang dẫn chúng ta đến chỗ chết! Thế giới nguyền rủa
chúng ta! Hãy chấm dứt ngay chiến tranh! Hãy đầu hàng đi!” Số tờ truyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.