MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 150

“Này Daniel.” Thợ Săn vỗ nhẹ vào lưng tôi. “Quà tặng mà anh bạn. Cầu

chúc anh thành công.”

• • •

Sáng ra, tôi thức dậy thì Thợ Săn đi mất rồi.
“Chú ấy để lại cái này.” Cô bé ở bàn tiếp nhận nói, đưa cho tôi một chai

xịt khử mùi đã gần cạn, loại dành cho nữ. Xạ hương hồng. Tôi vào phòng
tắm, kéo áo lên, xịt vào dưới nách.

Lúc đi, tôi trao cái áo khoác cũ cho cô bé, nhờ cô bé chuyển cho ai cần

dùng, hoặc bỏ nó.

“Chúc chú may mắn nhé.”

• • •

Tôi đi suốt chặng đường đến chỗ con. Tôi thấy mệt rụng rời, và cơn bồn

chồn lại dâng lên trong lòng. Bức hình vừa khít với túi trái áo khoác. Chai
thuốc xịt trợ tim đã gần hết, cùng viên chỉ màu gồ lên bên túi kia. Tôi vã mồ
hôi và sực nức mùi nước khử mùi phụ nữ.

Khi tôi tới nơi, căn nhà trông khang khác. Phải mất một lúc tôi mới nhận

ra cái cây. Nó bị ai đó xén một đoạn, giờ chỉ cao chưa tới bậu cửa sổ. Cành
lá thòi ra từ những bao rác to chất đống trên khoảnh vuông rải sỏi trước nhà.
Cảnh vật cứ tênh hênh thế nào. Khi tôi bước tới cửa, tôi thấy đồ đạc bị dồn
lại giữa phòng, phủ bạt nhựa. Những bức tường đã sơn trắng, nhưng bên
dưới vẫn thấy màu đo đỏ. Con đang chuẩn bị ra đi. Con đã đi mất rồi. Tôi
đứng tựa vào tường cho khỏi ngã.

Tôi mường tượng cảnh Thợ Săn cầm cây kéo bếp, gắng nhớ lại cái chạm

của anh ta trên mặt, căng da ra để cạo cho sát. Đừng phí phạm lòng tốt ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.