MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 170

C

hị Cee ghé, diện giày chạy bộ màu bạc với bộ đồ tập thể dục màu nâu

vàng thấm mưa. Chúng tôi chất các túi đồ của bố lên xe của chị - chúng
trông như một loại nấm quá cỡ bám chặt vào ghế. Dòng xe cộ bò từng chút
và thắng gấp kin kít, trên vỉa hè là những người thu mình dưới dù, đụt mưa ở
mái che cửa. Mùi nhựa ngọt thoang thoảng trên xe.

Bảy giờ ở quán Dino. Hay là cho anh ấy leo cây nhỉ.
“Chị có thích làm mẹ không?” Tôi hỏi khi chị Cee quành vào đường

Holloway. Chị đang căng mắt ra lái xe.

Chị nghiêng đầu qua một bên như đang giãn một múi cơ cổ. “Có, chị

thích,” chị nói, thẳng đầu lại.

Tôi quay ngang nhìn chị. Mắt chị được trang điểm bởi phấn vẽ lấp lánh và

mi giả màu nâu.

“Chị nghĩ em không bao giờ biết yêu thương cho tới khi em có con,” chị

nói. “Rẽ chỗ này phải không?”

“Đường kế tiếp, sát quán rượu.” Tôi chỉ.
“Hồi sinh Martin, chị...” Đôi má của chị ửng hồng. “Chị thương con đến

nỗi có thể giết người, hoặc lao mình vào đầu xe tải. Bây giờ nếu cần chị vẫn
sẵn sàng làm thế vì bất kỳ đứa nào.”

“Ngay đây.” Chúng tôi ngồi nghe tiếng kim báo trên xe tíc tắc. “Chị thấy

làm vậy có gì sai không?” Tôi hỏi.

“Chị thấy phụ nữ được lập trình như vậy. Em nghĩ kỹ sẽ hiểu.” Chúng tôi

rẽ vào con đường phụ, giữa những khối nhà chung cư dang dở, các ban công
sơn màu trông như đồ chơi trẻ con.

“Ý em là chuyện mang đồ đi vứt bãi rác.”
“Chỗ này là nhà máy tái chế chứ có phải. Nếu không thì làm sao?”
Chúng tôi đi theo bảng chỉ dẫn: gặp giao lộ rẽ trái, leo con dốc bê tông,

luồn dưới thanh báo chiều cao sơn màu vàng và đen. Cảnh tôi muốn thấy là
thứ bãi rác ta thấy trên tivi – trong những bộ phim Hollywood, hoặc phim tài
liệu về những nước nghèo thuộc Thế giới thứ ba. Tôi muốn thấy một đống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.