MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 215

“Alice ơi, chị phải đưa mấy nhóc đi tập đá bóng. Em nhắn anh Steve biết

giờ xe lửa tới nhé?”

“Bảo Max ghi cho em một bàn.”
“Em biết là không được thiên vị mà Alice. Được thể, bọn trẻ đâm ra vòi

vĩnh cho xem.”

• • •

Chuyến xe tới Berkhamsted đầy những người đi mua sắm: mấy đứa thiếu

niên đọ giày mới, phụ nữ cầm những túi nhựa to quai dây, chỗ ngồi chất đầy
những chăn lông, lò nướng các kiểu, và máy in. Chị Tilly với tôi ngồi đối
mặt nhau. Chị đang chú tâm vào gì đó. Đôi tay chị đan vào nhau, cặp mắt
trông ra ngoài cửa sổ, lung linh phản chiếu cảnh vật trên đường đi.

Anh Steve tới ga đón hai chị em. Dù ưa băng sau hơn, tôi vẫn ngồi vào

ghế trước, nhìn cái túi thơm mùi oải hương màu hồng nhỏ xíu lủng lẳng
dưới kính hậu giữa.

• • •

Tôi cố cư xử thật khả ái. Tôi trầm trồ khen cái nhà kính mới: những chiếc

ghế dài bằng liễu gai, đệm rời có hoa văn; chiếc bàn thấp cũng bằng liễu gai,
mặt kính; bọn xương rồng trông như tượng dương vật cắm gai đứng trong
những chậu đất màu nâu trên bậu cửa sổ dài và thấp. Tôi thông cảm với
Martin vì thằng bé không được trường cho vào đội tuyển toán; nghe
Matthew kể về bàn thắng quyết định trận đấu cuối tuần trước; tấm tắc khen
bức tranh vẽ tên lửa không gian của Max dán trên tủ lạnh. Tôi ngồi uống trà
cạnh chị Tilly ở bàn điểm tâm, nhìn chị Cee xắt mỏng ức gà. Tôi gắng
không bực bội bởi sự thật là, trong bếp của chị Cee, ấm trà hợp với bộ tách,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.