MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 219

cảm kích, và tôi nhoẻn cười đáp lại cái nhìn của chị. Chị gật đầu, một giọt
nước mắt lăn xuống gò má.

“Chị gần bốn mươi rồi, chứ trẻ trung gì nữa, Tilly,” chị Cee nói.
Chị Tilly mím môi, gật đầu lần nữa. “Chị thấy chuyện mình rồi sẽ chẳng

tới đâu,” chị đáp.

Chị Cee cau mặt. “Vậy vụ này là cố tình? Hắn biết nghĩ không vậy?”
Chị Tilly đổi thế, cái ghế rên rỉ như con thú bị thương. “Anh ấy đâu có

biết.” Chị nói thật khẽ, suýt nữa tôi không nghe ra.

“Rồi chị sẽ nói anh ấy biết chứ?” Tôi hỏi.
Chị nhún vai.
“Hắn mà biết thì có mà chạy mất dép,” chị Cee nói.
“Làm sao chị biết anh ấy sẽ làm gì,” tôi đáp.
“Cee nó nói đúng,” chị Tilly can. “Có con là chuyện ngoài ý muốn.”
“Vậy rồi sao? Phá thai à?” Chị Cee lại hỏi.
Chị Tilly ngắc ngứ, siết chặt tay tôi. Tôi lắng nghe tiếng tivi loáng thoáng

trên phòng khách, tiếng tíc kim loại của đồng hồ trong phòng khách.

“Chị muốn có con. Chị sẽ giữ nó,” chị Tilly bảo.
“Vậy là bỏ anh ấy sao?” Tôi hỏi.
Chị nhún vai. “Chị muốn chuyện này xảy ra mà.”
“Thế là em lại được làm dì,” tôi nói rồi mỉm cười. “Chị cũng lên chức đó,

chị Cee.”

“Chà, hắn chịu trả tiền cấp dưỡng thì hãy giữ,” chị Cee nói.
Chị Tilly lắc đầu quầy quậy.
“Không đơn giản đâu, chị Tilly à.” Chị Cee tiếp.
“Chị biết chứ.”
Tôi nhìn chị Tilly. Chị mặc quần vải bông màu xanh dương, áo sơ-mi

rộng. Tôi tưởng tượng đứa bé nhỏ bằng ngón tay, hay bằng nắm tay mình
đang cuộn tròn trong người chị.

“Bao lâu rồi...?” Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.