MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 234

ngữ vô phương hiểu nổi, được có bố sánh bước bên cạnh. “Chị nhớ mấy lần
nhà mình đi nghỉ không?” Tôi hỏi.

“Em ở đâu vậy, chị nghe tiếng chim. Trong vườn à?”
“Chị nhớ lần cả nhà bị trúng thực không? Ở đâu nhỉ?”
“Ở Bruges thì phải? Cả nhà ăn món trai xốt rượu với khoai tây chiên,

xong cả đêm thay phiên nhau vào nhà vệ sinh.”

“Em có gặp Kal,” tôi nói.
Chị không nói gì. Tôi nghe tiếng tivi hạ nhỏ trong phòng bên kia đầu dây.
“Hai chị luôn đối xử tốt với anh ấy, em cảm kích vì điều đó.”
“Em có sao không?”
“Em thấy làm như chị là gan lắm đó, chị Tilly.”
“Cee thì thấy chị ngu thôi.”
“Kệ mụ ấy đi.”
“Chị sợ ghê lắm.”
“Sợ là phải rồi. Tôi lăn ra nằm ngửa, ngắm những mẩu linh tinh trên đầu.

“Chị Tilly ơi, em cứ ngẫm nghĩ về ông Daniel – người em kể với chị đó.”
Chị húng hắng.

“Hình như ông ấy muốn nói với em gì đó, mà em không hiểu được,” tôi

nói.

“Em nói gặp ông đó thế nào?”
Tôi nghĩ tới những món quà trên tường gần cửa trước. “Em tình cờ gặp

thôi, thấy ông ấy quen quen.”

“Thật à?”
“Hôm đám tang đó. Mà lạ nỗi em thấy giống như mình từng biết ông,

nhưng không nhớ quen thế nào.” Tôi nhặt bông hoa giấy bạc lên, xoay xoay.
“Mà em lạc mất ông ấy rồi. Em không biết ông ấy ở đâu. Chỉ e là ông cố nói
điều gì quan trọng với em. Em cứ nghĩ vụ đó có liên quan tới mẹ.”

“Alice, em có nghĩ là...”
“Sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.