MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 233

thành những tam giác gọn ghẽ. Bọn nhóc sắp nằm ườn trên ghế dài, xem
tivi. Chị Tilly sắp đọc cuốn Cẩm nang thai kỳ, hoặc trăn trở quyết định mối
quan hệ với gã Toby. Ông Daniel – tôi không hề biết ông ở đâu hay ông sắp
làm gì. Tôi tưởng tượng ông chỉ là một đốm tí hon trên bản đồ London. Có
quá nhiều lối vào nhà, quá nhiều cầu vượt và góc ngã tư. Bản đồ ấy không
thể hiện được một con người.

Tôi không định nhớ tới anh Kal. Anh sẽ ở với cô gái ấy. Một đĩa phim với

đồ ăn mua mang về – đó là cách chúng tôi qua những đêm Chủ Nhật; tuy
không độc đáo gì, nhưng tôi lại thích. Tôi nhớ những lúc ngồi trên chiếc ghế
dài bọc da, quá to so với căn phòng mà anh mua lúc thi đỗ; những hộp đồ ăn
mang về nằm trên bàn bếp, ánh sáng phát ra từ tivi hắt lên da hai đứa.

Tôi lấy gói thuốc và điện thoại ra khỏi túi xách. Không có cuộc gọi nhớ

nào. Tôi gọi chị Tilly.

“Alo, Alice à.”
“Chào chị.”
“Em ổn không vậy?”
“Tối nay đẹp quá chị nhỉ?” Tôi nằm nghiêng, gác điện thoại trên tai.
“Cảm ơn em vụ hôm qua, Alice.”
“Chị ấy sẽ quen thôi. Chị biết tính chị ấy mà.”
“Em sắp đi nữa thật à?”
“Em kể với chị rồi đó.” Mùi whisky không còn nữa, hoặc tôi quen nó rồi.

Thay vào đó là mùi đất lẫn mùi kim loại, mùi lá cây xanh tốt mùa hè.

Mỗi năm, bố nhất định đưa cả nhà đi du lịch với nhau, cả khi chị Tilly đã

vào đại học. Mấy chị em tôi theo ông đi khắp những khu khảo cổ - đền đài ở
Knossos, cổ thành Acropolis, lâu đài Alhambra, vừa chiều theo ông vừa
thầm trách ông đủ các kiểu. Tôi nhắm mắt lại, ép lòng bàn tay xuống đất.
Giá mà bây giờ tôi được trở về tuổi thơ, được hưởng năm phút của một kỳ
nghỉ xa xưa ấy, được mang đôi xăng-đan bắt nắng thiêu đốt bàn chân, được
phấn khích đi bộ dọc những vỉa hè đan cài bao mùi hương lạ cùng bao từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.