MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 24

nhìn đường chân trời màu xanh dương mờ nhạt như quyện vào không trung,
nâng cánh tay phải lên ném trái dừa đi một đường hình cung ra xa.

Tôi đặt trái dừa nằm yên lên một hòn đá phẳng rồi bổ nó ra. Tôi chưa từng

biết dành dụm. Có lẽ tôi thừa hưởng nét này từ bố mình. Dù sao, với tôi hiện
giờ, thế lại hay, chần chừ là kẻ khác phỗng tay trên ngay. Tôi trước nay
không thích dừa, nhưng vẫn ăn hết nhẵn. Mẩu cơm dừa bám vào răng, phải
dùng đầu móng tay xỉa ra. Xong xuôi, tôi bước lại bờ sông thả từng miếng
vỏ dừa xuống nước. Chúng nổi như những con thuyền dong ra biển.

• • •

Rắc rối của những thành phố, hay ít nhất những thành phố như nơi này, là

người ta khó lòng viết được. Nói vậy không có nghĩa là bố không cố gắng,
chỉ là việc ấy không hề đơn giản.

Theo nguyên tắc, bố không kể với ai về con hay về chuyện viết lách. Lần

cuối bố kể là khi gặp một người không gặp đã lâu, tay ấy uống rượu táo rẻ
tiền đựng trong lon giật nắp. Hắn hỏi bố làm sao biết được con ở đây, tại
London này. Hắn hỏi, “sao anh biết con bé không ở Milan, Dubai, Tokyo,
Manchester, Rotterdam, Barnsley hay là New York?” Hắn nói một thôi một
hồi nữa, nêu danh mọi thành phố mà hắn nghĩ ra được, mắt ngẩng lên như
thể tìm những nơi còn nấp giữa những miếng gạch cáu bẩn ốp trần. Có khi
con bé chẳng ở một thành phố nào sất, hắn bảo. Bố bảo hắn thôi, nhưng hắn
không chịu, nên bố đứng dậy bước khỏi sảnh nhà thờ, chỗ ấy có sàn gỗ ép
cùng bảng thông báo bọc nỉ, những bàn dài xếp được và ghế nhựa cứng cáp.

• • •

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.