MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 40

chọn một băng ghế trông ra đường Derbyshire, xa hơn là đường Bethnal
Green, xa hơn nữa là khu Hackney và con kênh. Bố đặt găng tay xuống ghế,
lấy cây viết dằn bìa thư, bẻ miếng vỏ cây làm hai rồi đặt lên miếng da xanh
lục. Bố ngồi cạnh nó.

Bố sẽ mua cho con một tách trà, ở quán nào đó có ly tách đẹp và chén

đường bày trên bàn, bố con mình ngồi đối diện nhau, rồi bố sẽ kể hết cho
con nghe.

• • •

Tới lúc phải đi rồi. Bố để cái găng tay lại trên băng, thả bước về khu

Hackney. Ở lối vào công viên London Fields, cuối dãy cửa hiệu, con đường
phình rộng ra như cửa sông, có một khoảng vuông vỉa hè cạnh bức tường
thấp với hai băng ghế gỗ. Gần mấy cái ghế có ba cây: hai cây nhỏ thân mảnh
mai và một cây tiêu huyền thân to, cành lá um tùm. Trên một trong hai cây
nhỏ, chỗ chạc cây chia thân cây ra làm hai, bố thấy một bức tượng phật bằng
đất nung cao chừng hai mươi lăm phân. Trên cây tiêu huyền, giữa cành lá bố
thoáng thấy một cái đồng hồ đã hết pin. Bố biết vậy vì đứng nhìn mãi mà
kim không nhảy. Bố áng áng nó chạy sớm chừng năm tiếng, hoặc trễ chừng
bảy tiếng. Bố tưởng tượng con đi qua nơi này vào chính lúc mà nó chỉ đúng
giờ.

Tôi ngồi trên một trong hai băng ghế, nhìn cái đồng hồ, tự hỏi có ai như

mình, để lại những thông điệp khắp thành phố, hi vọng ai đó sẽ hiểu ra. Tôi
tư lự không hiểu cái đồng hồ cùng bức tượng phật màu cam có cặp má căng
tròn là nghĩa làm sao. Khi đứng dậy, tôi tìm được mảnh vỏ sò giữa những
thứ linh tinh khác trên nền đất dưới băng ghế. Tôi rà ngón tay lên lòng vỏ
tuyệt đẹp, trắng ngọc ngà. Sau đó việc tìm những thứ có màu phù hợp khác
dễ dàng thôi - một túi nhựa ánh xanh, một cái bật lửa màu lục, một chiếc vớ
trẻ con màu kem dính bụi, một đoạn dây điện xám than, một cái cột tóc nâu
hạt dẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.